Tần Tâm Ly lại đổ hết số bột còn lại đem vào lò nướng, trong khi chờ đợi lần bánh thứ hai chín thì cô đã đặt khay bánh đầu tiên vừa mới làm xong vào một cái đĩa rồi đưa đến trước mặt Diêu Trì.
" Đây là thành quả của anh đấy, nến thử xem".
Hắn chỉ trang trí, nhưng mà cũng coi như có chút thành quả.
Hắn nhăn mày, trong lòng đã rất muốn nếm thử từ lâu, nhưng vẫn cố chấp hất mặt:" cứ để đó đi".
" Ah...được rồi, đến khi anh muốn ăn thì cứ lấy nhé, vậy tôi ăn trước đây".
Thấy cô đặt bánh trên đĩa chuẩn bị ăn, tay hắn khẽ khựng lại, hắn cứ tưởng cô chỉ cho hắn giống như dỗ trẻ con vậy, không ngờ tới việc cô cũng có suy nghĩ muốn ăn.
Hắn nhanh chóng giành lấy:"được rồi, tôi ăn".
Tần Tâm Ly bị cướp bánh trắng trợn thì kinh ngạc, ngay sau đó liền hiểu ra, coi quay mặt đi hướng khác cười tủm tỉm.
Rồi rồi, nhắc lại mới làm người khác muốn cười, từ khi nãy cô đã thấy được vẻ mặt của hắn rất muốn ăn nhưng lại làm như không có gì, thật là một người đàn ông mạnh miệng.
Bánh thơm vừa mềm, Diêu Trì là người không thích ăn đồ ngọt cũng bị hấp dẫn, cô làm bánh này không quá ngọt, bởi vì là bánh trái cây, còn là hương vị tự nhiên, không cần phải ngọt gắt, mà khi làm bột, cô cũng không muốn ăn quá mức ngọt ngào, bình thường thức ăn của cô đều nhạt vị, bánh chỉ cần vừa có vị hơi ngọt vừa có vị mặn của muối thấm vào đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-dieu-tong-dung-ngoai-cua/1135391/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.