Có trời mới biết bên trong lòng Tần Tâm Ly đã run rẩy đến lợi hại.
Áp sát vào, người hắn lạnh lẽo càng làm cô thêm rùng mình.
Hai người bước vào cửa chính liền Có người hầu đi đến đón.
" Xin chào cậu chủ. Cậu đã trở về".
Diêu Trì vươn tay ôm lấy cô, Tự nhiên nói với người giúp việc:"ông nội của tôi đâu?".
" cậu chủ, lão gia đang ở sau vườn".
" tôi biết rồi". Hắn nói:" cô đi làm việc của mình đi".
" vâng".
Người hầu giống như được đặc xá, vội vã rời đi, hình như bọn họ rất sợ hãi Diêu Trì, chỉ vừa mới được lệnh đặc xá xong, thì đã mất dạng.
Trước khi đi còn lén lút nhìn cô một cái.
Cô nghĩ những người này hẳn là tò mò về vị hôn thê mới của Diêu Trì đây mà, nói kết hôn là kết hôn ai lại không ngỡ ngàng cho được chứ.
Diêu Trì không quan tâm đến ánh mắt của người hầu, kéo tay cô miễn cưỡng rời đi.
Trước khi đi hắn còn cười với cô, Tần Tâm Ly thấy nụ cười của hắn đột nhiên hoang mang, cô cảm thấy mình giống như rơi vào gió xuân, ấm áp cực điểm mà hắn mang lại.
Tần Tâm Ly hơi ngượng ngùng, trừ tính cách của hắn ra, hắn đích thực là người đàn ông trong lòng bao thiếu nữ.
Cô nghĩ nghĩ, sau đó cứng đờ, cô sực nhớ ra là mình đang đóng kịch, lần đầu tiên hắn cười dịu dàng với cô như thế làm cô không quen một chút nào hết.... cũng xém chút là bị xoáy vào.
Đối diện với ánh mắt chân thành của hắn, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-dieu-tong-dung-ngoai-cua/1135380/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.