Tư Duệ cùng Vu Quân lạy lục van xin Tiểu Mẫn đừng giết bọn họ. Tiểu Mẫn phá lên cười:" Những chuyện bà làm với mẹ tôi có bao giờ bà nghĩ đến hậu quả ngày hôm nay không. Còn ông, nếu chết ông hãy trách vợ mình đã kéo theo ông vào chuyện này."
Mặc kệ mọi người đều đang la hét, Tiểu Mẫn bật lữa. .
Bên ngoài tiếng còi xe, tiếng cuống quít của đám người lẫn vào nhau. Trước khi đi đến đây, Cao Lãng cũng đã lường trước được việc này. Anh đã báo cảnh sát, bọn họ đứng ở phía xa. Đang quan sát mọi hành động của Tiểu Mẫn.
"Dừng lại, nếu không tôi sẽ bắn" Tiếng một cảnh sát la lớn. Nhưng Tiểu Mẫn vờ như không nghe thấy gì. Vốn dĩ từ ngày biết được sự thật về cái chết của mẹ, linh hồn cô đã bị thù hận giết chết rồi. Tiểu Mẫn lạnh lùng quăng vào vũng xăng ẩm ướt kia
"Đoàn" Tiếng súng vang lên nghe rợn người. Viên đạn xuyên qua vai cô. Tiểu Mẫn đau đớn ôm lấy cái vai đầy máu của mình.
Lữa nhanh chóng phừng lên bao phủ cả căn phòng. Lúc này Kim Ngọc đã cởi trói thành công, cô giúp Cao Lãng cùng Tư Duệ và Vu Quân nhanh chóng cởi trói, nhưng cả căn phòng đã chìm trong biển lữa. Cũng may Tiểu Mẫn không tưới xăng lên người bọn họ.
Cao Lãng cởi áo khoác ngoài của mình ra anh quấn vào tay, đấm thật mạnh vào cửa kính sau lưng anh. Mọi người đều cuống cuồng tìm đường ra, lữa sắp bén đến chỗ bọn họ đứng rồi. Sức nóng lan đến da thịt khiến ai nấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-ba-dau/1797333/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.