Sau kì nghỉ, hôm nay Trịnh Vãn vẫn đến thẩm mỹ viện đi làm như bình thường.
Bà chủ đã từng sống ở Cảng Thành gần mười năm, cũng có thói quen phát lì xì khai trương cho nhân viên. Mới vừa khai trương, kinh doanh cũng rất tốt, đã có khách hàng hẹn đến làm đẹp. Trịnh Vãn bận đến mức chân không chạm đất, bữa cơm đầu tiên bà chủ mời khách, thuê một phòng riêng ở một nhà hàng gần đó, mọi người ăn cơm rất vui vẻ.
Khi sắp giải tán, bà chủ lấy cớ mua cà phê gọi cô lại.
Trịnh Vãn biết bà chủ muốn nói gì, năm nay trôi qua quá nhanh, cũng đã đến lúc cô cho bà chủ một câu trả lời cuối cùng rồi.
Cho nên khi bà chủ lại hỏi cô có hứng thú làm quản lý trưởng hay không, cô thẳng thừng từ chối: “Tổng giám đốc Viên, khoảng thời gian qua tôi luôn suy xét chuyện này, tôi nghĩ một chút, cảm thấy bản thân không thể đảm nhiệm vị trí quản lý trưởng được.”
Bà chủ cười tủm tỉm nhìn cô: “Sao lại thế?”
“Không phải là vì tôi không tự tin về nghiệp vụ của mình.” Trịnh Vãn cười: “Tổng giám đốc Viên à, làm quản lý trưởng quá bận, chị cũng biết tháng sáu này con gái tôi sẽ thi cấp ba… Hơn nữa.” Cô dừng một lúc, trên mặt hiện lên chút xấu hổ: “Tôi mới vừa đăng ký kết hôn với chồng, nếu thường xuyên tăng ca, tôi không thể lo toan gia đình mình, bình thường anh ấy cũng bận rộn công việc, nhưng đã vì tôi mà từ chối rất nhiều công việc. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-nu-phu-la-anh-trang-sang-cua-ong-trum-gioi-thuong-luu/3369430/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.