Hồi học cấp hai, Trịnh Tư Vận không có bạn thân.
Cô không nghĩ là bây giờ mình có thể có thêm bạn thân thiết gì, hôm nay không có tiết tự học buổi tối, sau khi tan học thì cô chỉ thu dọn sách vở trên bàn một cách đơn giản rồi đi ra khỏi lớp.
Hiển nhiên là Nghiêm Dục đã đánh giá thấp sự tò mò của mình mất rồi.
Cậu suy đoán rằng, có thể chú mình là người quen cũ của mẹ Trịnh Tư Vận, từ đó cậu bắt đầu chuỗi ngày vô tình chú ý đến Trịnh Tư Vận.
Nhưng cậu vẫn chưa nói với cô. Thực sự là cậu không biết nên nói gì, chẳng lẽ, ngay cả cô cũng không biết gì về quá khứ của mẹ mình ư? Cũng giống như cậu vậy, cậu không biết liệu ba mẹ mình có người yêu cũ trước khi họ kết hôn hay không.
Người lớn thường không thích nói cho họ nghe những điều này.
Trạm xe buýt trước trường đông nghịt người.
Trịnh Tư Vận thật lòng không muốn trở thành một trong những con cá mòi đóng hộp, vì vậy cô nhấc chân lên và đi về phía bên kia mà không cần phải suy nghĩ gì.
Nghiêm Dục lặng lẽ đi theo ngay sau cô.
Khi Trịnh Tư Vận nhìn thấy cậu, cậu đã đi theo cô một lúc, Trịnh Tư Vận cau mày và nhìn cậu đầy nghi hoài.
Thực ra cô cũng không xa lạ gì với Nghiêm Dục. Trước kia, khi tham gia dự tiệc tối cùng người đàn ông đó, cũng bắt đầu từ khi ấy cô mới nhận ra rằng, trên đời này, không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-nu-phu-la-anh-trang-sang-cua-ong-trum-gioi-thuong-luu/3320318/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.