Nguyên cả một đêm dài dây dưa quấn quýt, Lãnh Phương Đông triền miên trên người cô đến tận tờ mờ sáng mới tạm buông tha. Là một người con gái truyền thống, Lục Tình đâu có biết đến thất tình lục dục là như thế nào? Nhưng hắn quả thực đã cho cô trải nghiệm kinh hoàng, cả người cô giống như, thân thể hắn như bàn ủi ám sát vào da thịt cháy bỏng, cô vừa đổ mồ hôi nhễ nhại vừa nôn nóng nhích ra. Cô càng lùi hắn càng lấn tới, đến cuối cùng hắn hung hãn đè cô vùi vào chăn, lồng ngực dán vào tấm lưng trơn mịn, một tất không rời. Hơi thở gần kề đằng sau gáy khiến Lục Tình ngứa ngáy, bũng rũng tay chân, cô thủ thỉ “Xích ra một chút được không? Nóng chết đi được”
“Có muốn nóng hơn không?” Hắn bật cười thành tiếng, liếm mút cần cổ trắng ngần, tham luyến ngao du mọi ngóc ngách làm cho Lục Tình nhột giãy nãy “Đừng mà, em buồn ngủ lắm” Cô nói không ra hơi.
“Tình” Hắn thổi mật ngọt vào tai, ôm chặt cô vào lòng, cằm hắn đặt lên đầu cô.
“Hả?”
“Tôi rất thỏa mãn, em thật tuyệt” Lời nói chất chứa ý nghĩa sâu xa, làm cho người ta phải suy ngẫm, phải đỏ mặt. Cô ngượng ngùng xoay lại giấu mặt vào cổ hắn, thẹn quá hóa giân cắn sương quai hàm quyến rũ của ai kia, không thèm lên tiếng.
“Em cảm thấy thế nào?” Hắn nâng cằm cô lên đối diện với con ngươi đen láy, kề môi lên môi cô thì thầm.
“Anh xấu xa” Lục Tình thẹn thùng, cô còn cảm thấy buồn nôn vì giọng điệu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-no-em-tron-khong-thoat-dau/49002/chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.