Thân thể của Lục Tình mềm nhũn yếu ớt, hai chân dang hết cỡ, đong đưa theo tiết tấu mãnh liệt. Dục vọng khiến cả người cô run rẩy, mồ hôi ròng rã, hai thân thể ướt đẫm sít sao, cô vùi mặt vào hõm vai hắn, nức nở động tình, âm thanh làm người ta phải đỏ mặt ngượng ngùng.
Chẳng biết đã dẫn cô đến cao trào lần thứ mấy, cái cứng rắn mãi chôn chặt sâu bên trong. Lãnh Phương Đông cắn mút môi cô, thở dốc nặng nề, thắt lưng lên xuống, thúc mạnh mấy chục cái liên tiếp, hơi thở nóng bỏng quấn quanh gương mặt khả ái, hắn trằn trọc bú mút.
Sau khi phóng thích dịch bỏng xuống nệm, hắn lật cô nằm úp xuống, tay kéo chân cô lên, cán gốc chọc vào mông nhỏ chuẩn bị tiến vào. Lục Tình đẩy hắn “Đừng mà, em mệt”
Chẳng có tác dụng nào với lửa tình nghi ngút đang đốt cháy toàn thân, hắn hôn gáy cô, khàn giọng dỗ dàng “Ngoan một lần nữa”
“Ưm…” Giữa hai đùi dính ướt khó chịu, cô vùi đầu vào chăn không quên nhắc nhở “Nhớ mang bao”
Lãnh Phương Đông muốn ném tất cả mấy cái hộp chết tiệt kia đi, mỗi lần đều cản trở hành sự, hắn xé cái bao mỏng đeo vào, đề phòng nó lại tụt nửa đường, lại bao thêm một lớp nữa. Tách hai chân cô ra, hắn chọc phía sau mông dò tìm, hằn học thúc vào, càng lúc cuồng dã, Lục Tình không yên giấc, cả người cô đổ xuống lắc lư theo động tác của hắn, quá kịch liệt, quá kích thích. Hai bàn tay to lớn xoa nắn bầu ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-no-em-tron-khong-thoat-dau/3232509/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.