Giữa lúc Lục Tình tuyệt vọng muốn tìm đến cái chết để giải thoát, không ngừng vặn vẹo để tránh đôi tay gã cởi bỏ dây thừng ở chân cô.
Ngay khi được thoát ly, cô đập đầu mình vào trán gã đánh cốp, cô đau choáng váng đầu óc, vùng dậy bỏ chạy.
“Con tiện nhân này!” Gã quát lớn, nắm chặt eo cô quăng mạnh về phía giường, đầu cô đập vào thanh sắt, máu trên trán rỉ xuống.
Trần Khư Tuấn bị dục vọng làm cho mờ mắt, hắn lôi cô ấn lên giường, sau đó cởi váy của cô xuống, gã sờ lên đùi trắng nõn, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Đông mau đến cứu em” Lục Tình chán nản đầy tuyệt vọng, hai dòng nước mắt chảy ngược khiến tim đau đớn.
“Ầm”
Cánh cửa bị đạp phanh một cái lập tức gãy làm đôi, vắt véo dưới đất, người đàn ông xông vào túm cổ Trần Khư Tuấn, đấm mạnh vào mặt gã, khiến gã ngã lăn quay, hắn điên tiết đạp vào bụng vào mặt thân thể đang kêu la, ánh mắt lạnh lùng như muốn giết người, vừa đấm vừa gầm lên.
“Mày dám đụng vào người phụ nữ của tao”
“Xin tha mạng, tha cho tôi” Trần Khư Tuấn máu me đầu mặt, đầu hắn đập vào cạnh tủ chảy đầy máu.
Hắn bóp chặt cổ tên cặn bã nhải nhép, lực tay siết chặt như muốn lấy mạng đối phương, mặt Trần Khư Tuấn tái không còn một cắt máu.
“Mày chạm vào cô ấy”
Lãnh Phương Đông nghiến răng hừ lạnh, nghĩ đến cảnh cô bị đè lên, hắn lại không chịu nỗi, phát hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-no-em-tron-khong-thoat-dau/3232505/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.