Lúc nhận được điện thoại, Thiệu Gia Hằng rất kinh ngạc, thế nhưng sự kinh ngạc này mau chóng bị phẫn nộ bao trùm. Nguyên nhân ấy à? Là do xưng hô của Sử Tư:
– Nữ thần à, lúc đầu người bị cái tên cao thật là cao, nhìn qua thật dối trá kia theo đuổi thế nào thế?
Thiệu Gia Hằng không nói hai lời, cúp máy. Sử Tư ngây thơ và EQ thấp tất nhiên sẽ gọi lại một lần nữa.
– Nữ thần à, vừa bị ngắt máy, có thể tín hiệu chỗ tôi không tốt lắm.
– Sử Tư à? Tìm tôi có chuyện gì?
– Nữ thần… Người nói xem vì sao mẹ nhỏ không thích tôi?
Thiệu Gia Hằng hừ lạnh, một tay gác lên giá vẽ, thờ ơ nói:
– Cậu nói Lý Hoài ấy à? Nó lúc nào chẳng làm bộ từ chối người khác, xa cách cả ngàn dặm đó, thật ra nội tâm nó là một đứa M, nhẹ dạ lại có thói quen tự nghĩ ngợi một mình.
Sử Tư nghe nữ thần phân tích rõ ràng, chỉ có mỗi việc gật đầu phụ họa.
– Muốn đối phó với Lý Hoài thì phải nắm được nhược điểm của nó. Lúc nó chửi cậu thì trong lòng nó đang nói “Em yêu anh”, lúc nó xua đuổi cậu nghĩa là nó muốn cậu đoán ý nó.
Thầy giáo Thiệu giảng dạy từng bước làm cho Sử Tư sửng sốt.
Sử Tư cúp máy, lên weibo post một bài:
[Cần lời giải thích]: Vợ rất thích đánh tôi nhưng lại không giận thật, như thế là sao?
Lầu 1: Lâu chủ sợ vợ không thể trật được, vợ cậu nhất định là cọp mẹ.
Sử Tư thấy có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-nho/104165/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.