Lý Hoài bị Sử Tư đập giường đánh thức, tám giờ sáng nay cậu mới ngủ, còn vào giấc chưa nổi mười phút đã bị tai họa này gọi dậy nhưng vẫn chưa ý thức được chuyện gì đang xảy ra.
Lý Hoài nhếch mày, vẻ mặt ghét bỏ:
– Sao cậu tới đây?
Sử Tư lắc đầu ngoáy mông vui mừng:
– Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ! Mẹ đi cùng con tới Hàng Châu một chuyến đi, ngắm Lôi Sơn, dạo Tây Hồ?
Đùa! Cậu chàng còn lâu mới dám nói thật ra là tới Linh Ẩn tự làm lễ khai quang, giải xui cho Lý Hoài. Mẹ nhỏ sẽ đánh chết cậu chàng là chuyện thứ nhì, nhỡ vạn nhất mấy thứ bẩn thỉu còn chưa phát hiện ra mà mẹ nhỏ phát hiện mục đích chuyến đi thì sao?
Còn nữa, bây giờ mẹ nhỏ không hề đáng yêu!
Lý Hoài rất sung sướng với việc tự trở về của Sử Tư, vì vậy cậu vung tay lên, gắng gượng đáp ứng Sử Tư.
Sử Tư sau khi được mẹ nhỏ nhà mình đồng ý một cách đầy cao quý lãnh diễm liền chạy như điên về nhà chuẩn bị hành lí, còn không quên lục lọi điện thoại của ba mình, lấy được số của một người là “Ông Vương khách sạn Hàng Châu”rồi gọi tới.
– A lô? Chú Vương hàng xóm đấy ạ? Cháu là Sử Tư đây ạ… Chính là cháu, chính là cháu. Hai ngày nữa cháu muốn tới Hàng Châu chơi này ~ Dạ… Vâng! Cháu muốn đặt một phòng tình thú ạ. A không! Một phòng đôi ạ… Hai người một giường là được rồi ạ! Vâng, vâng, vâng! Cảm ơn chú Vương ạ ~
Sử Tư cúp máy, đuôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-nho/104155/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.