Đường Tiếu nhận được điện thoại của đồng nghiệp, nói hắn ta phải nhanhlên mới được. Hắn nghĩ, dù sao mình cũng phải đi lấy tiền, đi đâu cũnggiống nhau cả. Như thế, vừa khéo một công đôi việc. Nghĩ vậy, Đường Tiếu đi tới tầng dưới của tập đoàn “Trụ” – ngân hàng chính mình đang làm.
"Đường Tiếu, sao bây giờ cậu mới đến hả! Cậu mau tới phòng giám đốc tìm giám đốc cầu xin đi!"
Đồng nghiệp Lý Minh Vĩ vừa thấy Đường Tiếu, liền đến gần lo lắng giụchắn. Đường Tiếu không hiểu gì hỏi lại: "Minh Vĩ, sao anh lại nôn nóngnhư vậy hả? Đã xảy ra chuyện gì sao?" Minh Vĩ thấy bộ dáng Đường Tiếuvẫn thong dong thì vô cùng sốt ruột, nói nhấn mạnh: "Giám đốc nói sẽ sathải cậu! Nguyên nhân là gì thì không nói, chỉ nói là sa thải! Rút cuộccậu đã phạm vào lỗi gì rồi hả?"
Sa thải?
Đường Tiếu nghe thấy từ này chỉ nhíu mày, cảm thấy hơi bất ngờ, nhưngcũng không lo lắng. Ngược lại bộ dáng lo lắng của Minh Vĩ đúng là đốilập hẳn so với dáng vẻ thong dong của Đường Tiếu, khiến cho người takhông nhịn được nghĩ đến câu: hoàng đế không vội, thái giám đã vội!
"Hình như tôi cũng không trêu chọc gì đến anh ta cả. Oh, hôm nay anh tabảo tôi qua phòng làm việc của anh ấy, nhưng tôi không đi!"
Đường Tiếu nói xong, khẽ cười, không nghĩ rằng giám đốc vì chuyện này mà lại sa thải mình. Lý Minh Vĩ hỏi: "Thật sự vì điều này hả? Mặc dù giámđốc là người hơi nhỏ mọn, nhưng cũng không hẳn là người xấu, sẽ không vì chút việc vặt vãnh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ngoc-nghech-con-thien-tai/15345/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.