Như vậy thực sự không thoải mái, Tiêu Tiêu theo bản năng giật giật. Có thể cứ như vậy khẽ động. Cô đúng là cọ lấy Hiên Viên Liệt đó a.
Chỉ thấy... Sắc mặt Hiên Viên Liệt càng ngày càng khó coi.
Mộ Tiêu Tiêu lại không có sợ hãi duỗi lưng một cái, lúc tay buông ra, vừa vặn đụng vào trên người Hiên Viên Liệt: "A... Vì sao anh không có bộ ngực?"
"Chẳng lẽ cậu có?" Anh lạnh lùng nói ra, cũng không mang bất kỳ biểu lộ gì.
"Đương nhiên là có!" Nói xong, cô cầm lấy tay Hiên Viên Liệt, trực tiếp kéo tới trên người mình.
Tuy mỗi ngày Mộ Tiêu Tiêu buộc ngực lại, bề ngoài nhìn bình thường, nhưng lúc chân chính sờ đến, vẫn sẽ cảm giác được, đồng thời, không giống lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, cô căn bản chính là mềm.
Mắt Hiên Viên Liệt đen láy nhất thời lóe lên. Cảm giác cô nóng, chậm rãi truyền đến trong lòng bàn tay của anh: "A... Người phụ nữ, thật đúng là cái gì cũng dám làm, không sợ nhóm lửa tự thiêu mình sao?"
"Cái gì nhóm lửa tự thiêu?" Cô buông lỏng tay Hiên Viên Liệt ra.
Có thể Hiên Viên Liệt cũng không có buông tay xuống, thậm chí ôm eo của cô càng chặt hơn, để cho cô càng gần sát với mình: "cậu cảm thấy, chúng ta trực tiếp tiến hành ở chỗ này? Hay là cậu muốn chọn một nơi càng thêm thoải mái dễ chịu." Anh xích lại gần bên tai Tiêu Tiêu.
Tuy thần trí Mộ Tiêu Tiêu đã không rõ, nhưng thân thể vẫn như cũ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/1958628/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.