"Không cần rồi." Hiên Viên Liệt nói qua, ánh mắt trở nên nghi hoặc, người phụ nữ này chẳng lẽ đều quên rồi hả?
"Cho ngài thêm phiền toái, tôi nhìn, tôi vẫn là không muốn ở tại đây." Suy nghĩ Miêu Miêu cũng không phòng này, lại được đưa về tổng bộ Đế Quốc Hắc Dạ rồi.
"Tôi nói qua, để cậu ở lại." Anh không tiếp tục nhìn về phía Tiêu Tiêu.
Ách...
Muốn phản bác, lại tìm không thấy lý do. Miêu Miêu a Miêu Miêu, con có thể ngàn vạn tốt chờ mẹ đến cứu con.
"Cậu đi sửa sang, một hồi tôi muốn đi ra ngoài." Hiên Viên Liệt mở miệng lần nữa.
"Há, dạ!"
Tiêu Tiêu có chút hoảng hốt chạy lên lầu, trở về trong phòng, tâm sự tăng thêm một chuyện, chuyện Miêu Miêu, tăng thêm chuyện hôm qua uống rượu. Cô hôm qua thật không có làm cái gì chuyện quá đáng sao? Dựa theo lẽ thường nói, cô uống rượu xong hẳn là sẽ làm một số chuyện không thể tưởng tượng mới đúng.
Tuy nhiên nghi hoặc, cũng không lo nghĩ quá nhiều rồi.
Tắm rửa xong, lái xe dựa theo Hiên Viên Liệt chỉ thị ra ngoài.
Dừng xe, Tiêu Tiêu ra bên ngoài nhìn, Hiên Viên Liệt đến công ty người mẫu làm gì? Không có...
Chỉ gặp một đám ký giả đột nhiên vây quanh cửa công ty người mẫu. Dưới bảo vệ của bảo an, một người phụ nữ mặc quần áo lụa trắng từ bên trong đi ra.
Khuôn mặt lớn chừng bàn tay, một đôi mắt to sáng ngời, cái mũi cùng môi tinh xảo, tóc dài màu đen, mọi cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/1958626/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.