Tiêu Tiêu giãy dụa thân thể, muốn từ dưới thân của anh trốn thoát ra ngoài.
"Hiểu lầm? Người phụ nữ, cô có biết bây giờ mỗi khi cô động một cái, đều giống như câu dẫn tôi không?" Anh lạnh lùng nói qua, mắt đen mang theo vài tia nghiền ngẫm. Anh làm sao có thể bỏ qua cái người phụ nữ này.
Nghe anh nói kiểu này, Tiêu Tiêu lập tức cứng đờ bất động: "Hiên... Tiên sinh, xin ngài đừng như vậy." Cô thiếu chút nữa kêu tên Hiên Viên Liệt. May mắn kịp thời ngừng.
Thế nhưng mà ngón tay của anh không có yên tĩnh.
"anh..." Mày liễu nhíu chặt, cô dâng lên lửa giận, đã không muốn lại cùng Hiên Viên Liệt kéo đi xuống như thế, đang muốn mở miệng nói cái gì... Đột nhiên!
"ưm..." Môi bị môi băng lãnh phong bế rồi.
Cô nhất thời không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt, Hiên Viên Liệt... Vậy mà cưỡng hôn cô. trên mặt gấp mím chặt môi, cảm thấy anh truyền đến cảm giác mát lạnh.
Thân thể không khỏi run lên! Cả kinh quên đi giãy dụa.
Hiên Viên Liệt nhếch miệng lên thành đường cong, đây là hương thơm thuộc về cô.
Cảm giác kỳ quái truyền đến, thân thể vậy mà mềm xuống, đầu óc ông ông tác hưởng: "anh, đứng lên... Ưm..."
Cô một mực sốt ruột há mồm, muốn nói chuyện, lại cho anh có cơ hội lợi dụng được, chiếm cứ cô.
Lòng bàn tay dùng sức đẩy anh.
Có thể ốc còn không mang nổi mình ốc, ngoại trừ âm thanh nói quanh co, vậy mà bất lực rồi...
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/1958617/chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.