"cô cũng không phải muốn giết tôi." Nhàn nhạt ném ra một câu.
Lâm Âm Nhi kinh ngạc, cho tới bây giờ cô chưa từng giết người! Mộ Tiêu Tiêu thật đúng là quái dị. Được rồi, một chiêu không được còn có chiêu tiếp, vì anh Liệt cô sẽ không xem thường từ bỏ!
Sáng ngày thứ hai, Mộ Tiêu Tiêu giống như chẳng có chuyện gì phát sinh qua, như thường lệ đánh răng rửa mặt ăn cơm.
"Anh Liệt, theo em đi dạo phố. Em là lần đầu tiên tới bên này." từ buổi sáng Lâm Âm Nhi bắt đầu quấn lấy Hiên Viên Liệt.
"Âm Nhi, anh còn phải đi xử lý sự tình Đế Quốc Hắc Dạ. Anh để nữ giúp việc cùng em đi dạo phố."
"A... Tốt." Lâm Âm Nhi không nguyện ý cúi đầu.
Hiên Viên Liệt quay đầu nhìn về phía người làm nữ: "Cô còn chưa xong sao? Lập tức chuẩn bị đi rồi." từ cô trong miệng anh, đương nhiên là chỉ Mộ Tiêu Tiêu rồi.
Lâm Âm Nhi nghe thế lại không hiểu: "Hả? Mộ Tiêu Tiêu cũng phải cùng đi sao? Vậy em cũng muốn đi."
"em là con gái, qua Tổng bộ Đế Quốc Hắc Dạ cũng không tốt lắm, huống chi anh vẫn phải đi làm việc." Hiên Viên Liệt lãnh đạm nói qua.
"Vậy sao Mộ Tiêu Tiêu có thể qua. Cô cũng là phụ nữ!" Lâm Âm Nhi tức giận phồng hai má.
Lúc này, Mộ Miêu Miêu đứng ở trên ghế sofa, vỗ vỗ bả vai Lâm Âm Nhi: "Chị Âm Nhi, mẹ em bình thường đều là nữ giả nam trang nha."
Nói qua, ngón tay nhỏ chỉ đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/1958525/chuong-59-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.