Vốn dĩ Hàn Phái hẹn nói chuyện vào buổi sáng, nào biết chuyến bay của chủ tịch BD đến trễ, phải kéo dài tới buổi chiều, để tỏ ý xin lỗi, chủ tịch mời Hàn Phái ăn cơm, sau đó cứ như vậy mà trùng hợp gặp gỡ.
Hai bên đều bất ngờ.
Tần Thư trố mắt, đối diện với ánh mắt thâm thúy của Hàn Phái, cô không biết là nên vui vẻ hay thấp thỏm.
Người đàn ông của cô với ‘mẹ’ cô chính diện gặp gỡ, cảm giác sắp ‘ xé xác ’ nhau.
Không khí xung quanh như đọng lại, khiến người hít thở không thông.
Đây là lần đầu tiên cô gặp gỡ Hàn Phái trên thương trường.
Anh lãnh đạm xa cách, thâm tàng bất lộ, cùng với anh ngày thường cô quen như hai người khác hẳn.
Loại cảm giác này thật vi diệu, có khoảng cách, lại hình như thích nhiều hơn trước kia một chút.
Nếu nói oan gia ngõ hẹp kẻ mạnh thắng, thì Phương Mộ Hòa với Hàn Phái không phân cao thấp.
Cho nên nhất định phải lưỡng bại câu thương?
Thu hồi suy nghĩ, Tần Thư mỉm cười với Hàn Phái.
Hàn Phái cũng cười cười, rất nhẹ, nhưng Tần Thư cảm giác được, đó là nụ cười khác với nụ cười xã giao anh dành cho người khác.
Vừa nhìn đã biết vì sao mà đến, Phương Mộ Hòa với Hàn Phái bắt tay hàn huyên vài câu.
Tần Thư yên lặng nhìn, có lẽ là lòng dạ hai người đều rất sâu, trên mặt nhẹ nhàng như gió xuân, giống như không tồn tại cạnh tranh, vẻ mặt và lời nói đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-muoi/1911649/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.