Sáng sớm, mặt trời ở New York còn chưa lên, Hàn Phái đã đến dưới nhà Thu Lam, chờ đón Tần Thư.
Tới quá sớm, anh ngồi ở trong xe nhàm chán gõ tay lái.
Thỉnh thoảng hướng cửa chung cư liếc mắt một cái.
Đêm qua mất ngủ, anh quy kết là do bị lệch múi giờ.
Anh lại thúc giục: 【 Em còn chưa xuống à? 】
Mới vừa gửi đi, Nghiêm Trầm đã gọi đến.
Mở miệng đã bắt đầu oán giận: “Hiện tại sao gặp mặt cậu khó thế?”
Nghiêm Trầm vừa từ trên lầu Vạn Hòa xuống, cả hai lần đều không gặp được Hàn Phái, loại tình huống này trước kia không có khả năng phát sinh, chỉ cần Hàn Phái ở Bắc Kinh, buổi tối tan tầm tới Vạn Hòa, luôn chắc chắn có thể gặp được Hàn Phái.
Hàn Phái: “Đang ở New York.”
“Cái gì?” Nghiêm Trầm giật mình, “Không phải ngày mai cậu phải tiếp khách hàng sao?”
“Ừ, buổi chiều về, vẫn kịp.”
“Lại đi thăm Kỳ Kỳ à?”
“Ừ.”
“… Cậu thật sự coi New York như Thiên Tân à?”
Hàn Phái không nói chuyện tào lao, hỏi: “Có chuyện gì?”
Nghiêm Trầm ho nhẹ vài tiếng, biểu tình cũng nghiêm túc không ít: “Mấy ngày nữa tôi lãnh chứng, phụ nữ đều thích cái ngày đó, đến lúc đó cùng nhau tới náo nhiệt một chút, cậu để trống lịch ngày 20 đi.”
Hàn Phái đầu tiên là chúc mừng, sau đó nói nhất định sẽ đến.
Nghiêm Trầm vui vẻ, nhất thời không nhịn được lại dông dài vài câu: “Cậu cũng phải nắm chặt, tranh thủ sang năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-muoi/1911632/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.