Vân Phi xem ra gầy hơn trước rất nhiều, nhưng bản tính nương nương vẫn không hề thay đổi. Lúc Thẩm Trác Di tới phòng bệnh thì Vân Phi đang giới thiệu sản phẩm dưỡng da trên tạp chí cho cô y tá ở đó.
Kỳ thực Thẩm Trác Di cảm thấy Vân Phi không nên làm tạp chí về giải trí, nếu không ném hắn qua tờ tạp chí nào đó về mỹ phẩm thì thật lãng phí một nhân tài.
“Ô, bạn học cũ, cậu tới rồi.” Vân Phi thoáng thấy Thẩm Trác Di ở cửa, khóe miệng nhếch lên: “Nói đi, trong lúc người ta còn đang hôn mê đã bị cậu hôn trộm bao nhiều lần rồi hả?”
Thẩm Trác Di đã sớm quen với cái thói quá yêu bản thân của cậu ta, vỗ vỗ trán nói: “Cậu lấy khẩu cung chưa?”
“Trời vừa sáng đã làm rồi, các ảnh cảnh sát đúng là thông tin linh thông, tớ vừa tỉnh bọn họ lập tức đến.” Vân Phi lật qua một trang tạp chí, trừng mắt lên nhìn trang quảng cáo nước hoa trước mặt “Cậu xem, cậu xem thừa dịp tớ hôn mê có mấy hôm mà họ đã tung ra bản limited của Cổ Long rồi, thật quá đáng nha.”
“Có chuyện phải nói cho cậu. Vẫn chưa có thông tin gì của Gấu Trúc.” Thẩm Trác Di ra dấu để y tá ra ngoài, chờ cô ấy đi cô liền đóng cửa lại sau đó mới nói tiếp: “Bánh Bao và tớ đều rất lo lắng, sợ cô ấy xảy ra chuyện. Hôm qua mới đến cục cảnh sát hỏi, vẫn chưa có bất cứ tin tức nào.”
Nói tới chỗ này, Vân Phi cũng nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-muoi-vi-em-moc-tuy-phong/3445061/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.