Chương trước
Chương sau
Dù có nghĩ thế nào đi nữa Vương lão cũng không nghĩ tới chuyện, vừa rạng sáng ngày hôm sau, thì cấp dưới liền báo cáo cho lão biết chuyện một triệu nhân dân tệ đã biến mất một cách thần bí, Vương lão nổi trận lôi đình, tức sùi bọt mép, thiếu chút nữa chảy máu não.

Mấu chốt là ở chỗ, số tiền này lại trùng khớp hoàn toàn với số tiền mua một chân của Ôn Tâm, điều này khiến Vương lão càng hoài nghi hơn.

Hơn nữa dù dùng bất cứ cách nào để điều tra chân tướng của chuyện này cũng không tìm ra bất kỳ manh mối nào, tiền cứ mất tích thần bí như vậy, trong ngân hàng Vương thị nhân viên bận rộn tìm kiếm kiểm tra tất cả sổ sách cũng không tra ra được tại sao tiền lại biến mất, Vương lão chỉ có thể trách cứ nhân viên ngân hàng kỹ thuật quá mức tệ hại.

Nhưng qua chuyện này cũng cho làm cho lão hiều ra một chuyện, có người nào đó cố ý muốn chỉnh mình, từ giờ lão sẽ phải đề cao cảnh giác, để phòng ngừa tình huống lần sau tiền lại một lần nữa lại biến mất một cách không giải thích được.

Cũng may, chỉ có một triệu, nếu nhiều hơn nữa, Vương lão chắc phải tức điên lên mất. Tìm người của cục cảnh sát đến điều tra, cũng không tìm ra manh mối gì, còn chuyện của Ôn Tâm thì tuyệt đối không thể nói ra, Vương lão chỉ có thể tự chịu thiệt thòi, cắn răng nghiến lợi nuốt hận vào bụng.

Mặc khác Vương lão lại càng thêm hoài nghi Trình Quân Hạo, chẳng lẽ hắn thật sự tra ra được cái gì? !

*

Ngày hôm qua khi thấy Phó Vũ Hoàng và An Tâm Á cùng nhau trở lại, quản lý của anh ta cũng đã đi giải thích với Trình Quân Hạo là hai người chỉ tình cờ cùng ra rồi cùng vào, Trình Quân Hạo mặc dù nghi ngờ, nhưng cũng tin chuyện lạ lùng này, huống chi còn có Bộ Phi Yên làm chứng, sau đó thì Trình Quân Hạo mơ hồ cảm thấy có ai theo dõi mình, phái người đi thăm dò, cũng tra không ra nguyên nhân.

Nhưng tới sáng sớm ngày thứ hai khi nhìn thấy hai tin tức lớn nhất vừa được tung ra, một là một triệu nhân dân tệ của ngân hàng Vương thị biến mất một cách thần bí, hai là thi thể Ôn Tâm được phát hiện trôi dạt trên một con sông lớn, một chân bị chặt đứt, rất tàn nhẫn.

Trình Quân Hạo khiếp sợ vẫn là khiếp sợ, nếu ai thông minh một chút, đem hai chuyện này liên hệ lại với nhau, tự nhiên có thể hiểu được không ít chuyện.

Thì ra là Vương lão sao? ! A, thật thú vị. . . . . .

Trình Quân Hạo mím chặt môi, có khi nào Lâm Khả Nhân cũng ở đây chỗ của lão hay không? !

Anh híp mắt, lộ ra ánh mắt nguy hiểm.

Tin tức mới về Ôn Tâm, làm cho Làng Giải Trí như bị chấn động bởi một vụ nổ lớn, đầu tiên, cô ta thân bại danh liệt, sau đó thi thể lại cố tình xuất hiện trong một con sông lớn, còn bị chặt chân, cái này làm cho khả năng tự sát hoàn toàn bị loại bỏ.

Cảnh sát vì để xoa dịu sự tức giận của nhiều người, mà chuyển giao vụ án này cho tổ trọng án đến điều tra, tất nhiên, bị hoài nghi đầu tiên chính là Trình Quân Hạo.

Khoản thời gian trước xảy ra nhiều chuyện oanh oanh liệt liệt, bị hoài nghi cũng là chuyện đương nhiên.

Cho nên, buổi chiều hôm đó Trình Quân Hạo liền bị trưởng cục cảnh sát mời đi uống trà, nhưng vốn dĩ tra không ra cái gì, hỏi han một giờ, cũng được phóng thích.

Trình Quân Hạo cười lạnh một tiếng, chắc là người phụ nữ Ôn Tâm này không còn giá trị lợi dụng nữa nên bị chính Vương lão cho vứt xuống sông đây mà.

Nhưng anh cũng không muốn nói ra, một khi kéo chuyện này ra, An Bình có thể sẽ bị tra ra .

Mặc dù tất cả mọi người đều hoài nghi Trình Quân Hạo, nhưng không có chứng cớ, chuyện vậy là không giải quyết được, vụ án liền được quy vào chuyện ân oán giang hồ. Dần dà, cũng bị quần chúng quên lãng. Mà đó là chuyện sau này. . . . . .

Đầu tiên Trình Quân Hạo gọi cho Con Muỗi, nói hắn cho người đi theo dõi Vương lão, lão hồ ly này ẩn núp sâu như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng lộ ra cái đuôi hồ ly.

Con Muỗi có chút giật mình, nhíu mày, suy nghĩ một chút, liền sáng tỏ chuyện này, "Anh hai, anh nghĩ thử, bảy năm trước cái vụ tai nạn xe cộ kia, có thể cũng là lão làm hay không. . . . . ."

Trình Quân Hạo cười lạnh một tiếng, "Là lão, chắc chắn là lão, thù mới nợ cũ rồi sẽ cùng tính một lượt. . . . . ."

Con Muỗi gật đầu một cái, cũng hoài nghi là Lâm Khả Nhân đang ở chỗ của lão.

Trình Quân Hạo nghĩ đến chuyện này, tâm liền lạnh đi, Lâm Khả Nhân ở bên cạnh anh đã nhiều năm như vậy, mà anh lại hoàn toàn không biết cô ta là người của Vương lão, thật là vô cùng buồn cười.

Vừa nghĩ tới chuyện này, tâm tính khó tránh khỏi lạnh như tro tàn.

Con Muỗi muốn an ủi Trình Quân Hạo, nhưng phát hiện mình vốn không biết nên an ủi như thế nào, nghĩ đến một chuyện, liền đưa cho Trình Quân Hạo một sắp tài liệu nói: "Chuyện bảy năm trước, đã điều tra xong rồi, đây là tư liệu về An Tâm Á. . . . . ."

Trình Quân Hạo khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, cầm lấy tài liệu xem qua.

"Chu Hoài. . . . . . ? !" Trình Quân Hạo giật mình gọi lên cái tên này, nói: "Đột nhiên ta có chút ấn tượng, khoản thời gian trước ta vẫn còn nghi ngờ tại sao bảy năm trước mình lại đầu tư vào Chu thị, mà lại không đem nó hút khô luôn, thật không giống phong cách làm việc của ta, hoá ra là như vậy . . . . . ." Nguyên lai là vì An Tâm Á.

Biểu tình của Con Muỗi cũng có chút không biết nói gì 囧, anh hai làm việc luôn luôn không chừa đường lui, đối với Chu Hoài thật sự rất nhân từ. Nếu là đối với các công ty khác luôn luôn sẽ thiết kế bẫy rập thật tốt để cho người ta tới nhảy vào, sau đó ra tay hút khô nó, rồi lại bán cái vỏ rỗng đi, đây mới chính là phong cách làm việc của anh hai.

"Bảy năm trước, ta xảy ra tai nạn xe cộ. . . . . ." Trình Quân Hạo cười nhẹ, chẳng lẽ chính lúc đó là lúc anh quên An Tâm Á sao? !

Nhưng đối với chuyện của anh cùng An Tâm Á anh vẫn thật tò mò, đến cùng có phải là yêu nhau hay không.

Con Muỗi cũng hiểu được tâm trạng của anh, liền vô cùng bất đắc, "Thật ra thì lúc đó là anh hai cũng rất coi trọng An Tâm Á, đã mạnh mẽ đoạt từ tay Chu Hoài mang tới đây, khụ. . . . . ."

o(╯□╰)o

Trình Quân Hạo ngây ngẩn cả người, "Cậu nói thật? !" Anh kinh hãi, sau đó liền rống giận, "Tại sao đến bây giờ cậu mới bằng lòng nói cho tôi biết?" Hại anh cứ mãi suy nghĩ về quan hệ của anh với An Tâm Á. Làm thế nào cũng không ngờ tới lại là loại tình huống này? !

Bảy năm trước anh đã mạnh mẽ bắt lấy An Tâm Á, mạnh mẽ chiếm lấy cô ấy, chuyện này. . . . . .

Con Muỗi 囧 nghiêm mặt, bất đắc dĩ lui về phía sau một bước, "Cũng biết anh hai sẽ có bộ dáng này, cho nên em mới chưa nói. . . . . ."

"Vậy sao bây giờ cậu còn nói. . . . . ." Trình Quân Hạo gắt gao nhìn anh ta chằm chằm.

"Trên thực tế cũng là do Chu Hoài, không thể hoàn toàn trách anh hai được, em nghĩ An Tâm Á cũng sẽ không trách anh hai. . . . . ." Con Muỗi nói lời này trong lòng cũng không chắc chắn lắm, giọng càng nói càng thấp.

Tâm tình bây giờ của Trình Quân Hạo giống như đang bị treo trên xe cáp treo cứ nhấp nhô bất định.

Con Muỗi nói cụ thể tình huống của bảy năm trước, rốt cuộc Trình Quân Hạo cũng hiểu rõ chuyện lúc đó là do anh cùng Chu Hoài làm giao dịch mà thành. . . . . .

Mẹ kiếp. . . . . .Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt. . . . . .

Tâm tình hiện tại của Trình Quân Hạo cùng với ba chữ này giống nhau như đúc, thật muốn chửi tục thật lớn.

Hiện tại, làm sao anh có thể đối mặt với chuyện của bảy năm trước, làm sao đối mặt với An Tâm Á đây? !

Vừa nghĩ tới hiện tại An Bình An Tĩnh đang giận dỗi với anh, An Tâm Á lại không quan tâm đến anh, giống như kể từ sau khi trở về vào buổi trưa ngày hôm qua, cô là lạ sao ấy, ngay cả nói chuyện cũng có vẻ trốn tránh anh.

Lòng của Trình Quân Hạo giống như xe cáp treo nhấp nhô bất định, bất ổn.

Tối qua, mặc dù là ngủ ở trong biệt thự, nhưng anh lại một mình ngủ ở thư phòng, An Tâm Á mang theo An Bình An Tĩnh ngủ trong phòng ngủ, tình trạng này làm Trình Quân Hạo muốn khóc.

Chẳng lẽ vẫn muốn tiếp tục như vậy sao? !

Trình Quân Hạo đứng dậy, quyết định đi xuống tầng mười hai xem qua một chút, ít nhất cũng có thể thân thiết với An Tâm Á.

Con Muỗi thận trọng nhìn anh, sau đó liền như một làn khói chạy ra khỏi CBD, âm thầm cầu nguyện, anh hai, vì bản thân mình nên cầu xin nhiều phúc.

Tầng mười hai vẫn rất bận rộn như trước kia, vừa vặn cảnh quay lúc này lại là cảnh quay Nam chính cùng Nữ chính hôn tiễn biệt nhau, Phó Vũ Hằng cao lớn đẹp trai, An Tâm Á cao quý xinh đẹp, tất cả mọi người đang rất say mê nhìn nụ hôn nóng bỏng của bọn họ, Trình Quân Hạo vừa vào trong liền nhìn thấy cảnh này, nhất thời nổi trận lôi đình, tất cả mọi người đang ở trong trạng thái say mê thưởng thức, cũng không có ai chú ý tới Trình Quân Hạo vừa mới đi vào. . . . . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.