An Tâm Á theo Trình Quân Hạo đi vào CBD một lúc, sự phiền muộn trong lòng An Tâm Á liền bắt đầu dâng lên, biết là mọi người rất hay nhìn chăm chú cô dù là không có chuyện gì, cô đã quen với nó, nhưng mà, hiện tại hình như ánh mắt nhìn chăm chú dường như tăng lên không ít thì phải? ! Mấu chốt có phải là do ngày hôm qua cô trốn việc hay không? !
Rất muốn nhắm mắt xông thẳng vào CBD, trực tiếp đi thẳng lên lầu mười hai, nhưng Trình Quân Hạo vẫn rất tự nhiên thoải mái ôm bả vai cô, cười híp mắt, "Em sợ ở đây sao? Sợ cái gì? !"
An Tâm Á liếc mắt, nếu anh không cố gắng muốn có được câu trả lời của cô, nếu không chọc người xung quanh nhìn chăm chú vào họ, thì cô sẽ hơn hết sức cảm kích anh. Cô cũng lười nói nhảm với anh, đến lầu mười hai liền hướng phòng quay phim chạy một mạch, Trình Quân Hạo cũng không tỏ ra lo lắng thong thả đi theo, vẻ mặt rất đắc chí.
An Tâm Á mới vừa vào phòng quay phim, giọng nói của Jack liền vang lên, "Mẹ nó, An Tâm Á, cô còn biết đi làm sao? Ngày hôm qua đi đâu chơi mà biến mất dạng, sao cô không mất tích luôn đi? ! Cô có biết bởi vì cô mà đã làm trễ nãi bao nhiêu công việc hay không? Cô có biết thời gian của tôi là rất quý giá hay không, tôi đã nói với cô nếu còn xảy ra chuyện tới trể tôi sẽ ngay lập tức đổi người rồi mà. . . . . . . . . . . . &**¥#%%. . . . . ."
Giọng nói rất lớn, anh ta càng lớn tiếng, An Tâm Á càng đỏ mặt, thật muốn đào một cái hố mà trốn, hiện tại có giải thích cũng là dư thừa, không giải thích thì lại càng bối rối, cái này. . . . . . Làm thế nào cho ổn đây? !
Phó Vũ Hằng mở lời, nhỏ giọng khuyên can nói: "Đạo diễn, tôi thấy Tâm Á lần này là lần đầu tiên đi trễ, hay là bỏ qua cho cô ấy một lần đi, tôi nghĩ cô ấy cũng không phải là cố ý. . . . . ."
Jack trừng anh, "Anh cũng thật có lòng tốt giúp cô ấy nói chuyện ha, hai người chính là những người duy nhất từng tới trễ, tôi thấy cả hai người đều cho đổi người khác là tốt nhất, chết tiệt. . . . . ."
Phó Vũ Hằng nhép nhép miệng, muốn giải thích, An Tâm Á kéo kéo chéo áo của anh, ý bảo anh không nên nói nữa, lúc này mà giải thích không phải thêm dầu vào lửa sao, Phó Vũ Hằng thở dài, bất đắc dĩ thấp đầu, haiz, bi kịch.
Hỏa khí của Jack lớn siêu cấp, anh ta nhìn chằm chằm An Tâm Á, biểu tình kia chính là muốn chờ chính cô phải tự mình giác ngộ tự mình tới nhận lỗi lầm, nhưng An Tâm Á chính là không nói lời nào, trên thực tế cũng không biết nói thế nào để giải thích cho thõa đáng.
Mà Jack đã có chút thất vọng rồi, anh vốn rất coi trọng An Tâm Á, nhìn thấy cô như thế, khó tránh khỏi có chút nản lòng thoái chí, hừ lạnh một tiếng, "Ngay cả lời xin lỗi cũng không nói, thật là kiêu ngạo đó, còn chưa có thành danh đâu, cứ như vậy thì, hừ. . . . . ."
"Xin lỗi đạo diễn, tôi không phải cố ý, lần sau sẽ không như vậy nửa. . . . . ." An Tâm Á cúi gằm đầu, có chút uất ức. Không phải cô không muốn xin lỗi mà là cô sợ lại đổ thêm dầu vào lửa a.
Hiển nhiên Jack không có hết giận, không để ý tới cô, mặt âm trầm phân phó mọi người đi làm việc.
An Tâm Á len lén thở dài một hơi, ai, về sau chắc chắn sẽ phải nếm mùi đau khổ, tên Jack này lúc trước vốn là đối sử với cô có tốt một chút, còn bây giờ, cô thật là biến khéo thành vụng rồi, đều do cái tên họ Trình , bực bội. . . . . .
Trình Quân Hạo đứng ở một bên cửa nhìn một hồi, khẽ nở một nụ cười, nha đầu chết tiệt, không chừng hiện tại trong lòng là đang oán thầm anh, nên cho cô nếm chút mùi vị đau khổ.
Nhìn cô bị chú chó nhỏ nhà mình mắng một trận, uất ức trong lòng anh được bài trừ không ít, trong lòng có chút sung sướng, chỉ thiếu điều vui đến mở miệng mà hoan hô, anh đi tới, hướng Jack làm ám hiệu, Jack đi theo anh đến ngồi trong phòng làm việc ở lầu cao nhất.
Jack tức giận nhìn anh, "Cậu thật biết cách làm ra chuyện tốt, làm ơn, tớ hiểu rất rõ cô ấy là người đàn bà của cậu, nhưng cũng đừng làm trễ nãi công việc của tớ a, trong công việc, tớ là người phân rõ công tư, bất kể cô ấy có là người phụ nữ của cậu hay không. . . . . ."
"Tớ hiểu . . . . . ." Trình Quân Hạo hiểu rất rõ Jack, tên cầm thú này nói đến công việc thì chẳng có tình người chút nào, "Không phải là tớ muốn bênh vực cho cô ấy, nhưng ngày hôm qua quả thật là tớ không đúng, kéo theo cô ấy không có để. . . . . ."
Jack nhìn chằm chằm anh, hừ lạnh một tiếng, vừa tức giận lại vừa hơi khó hiểu, "Lần sau cũng đừng như vậy, nếu không tớ khó mà làm người, tớ là đến làm việc, không phải đến làm bảo mẫu cho cậu . . . . . ."
Trình Quân Hạo 囧, bảo mẫu, mẹ nó. Cái từ này, rất bỉ ổi.
Anh nhấp chút cà phê, đem chuyện xảy ra ngày hôm qua kể đại khái một chút, Jack 囧, đôi mắt trừng thật lớn, "Chết tiệt, cậu cùng cô ấy có hai đứa con trai? ! Trời ạ, còn có thiên lý nửa hay không? ! Cô gái này quả thật không đơn giản a, mẹ nó, mẫu bằng tử quý, làm lão bà của cậu, ăn mặc không lo, vì sao cô ấy còn phải quay phim? Bị hư não sao? !"
". . . . . ." Trình Quân Hạo im lặng, tên Jack này suy nghĩ chuyển đổi quá nhanh, anh có chút theo không kịp, chuyện này với chuyện kết hôn có nửa xu quan hệ gì chứ? !
Lập tức Jack cảm thấy mất mặt vô cùng, "Ông trời ơi, cậu để cô ấy làm nữ chính trong phim của tớ không phải giày vò tớ đó sao, nếu cô ấy là lão bà của cậu, tớ cảm thấy rất khó sử trong chuyện giày vò cô ấy. . . . . ." ( Thằng cha này biến thái có thừa ^^!)
Trình Quân Hạo lập tức tiếp lời, "Cứ mặc sức giày vò cô ấy theo mọi cách mà cậu muốn cho tớ, cô gái này, thiếu dạy dỗ. . . . . ." ( Anh này biến thái hơn =)))
Jack lập tức bắt đầu cười híp mắt như một kẻ đáng đánh đòn, mặt tiến sát lại anh, "Giao cho tớ dạy dỗ? !"
Trình Quân Hạo đẩy mặt của anh ra, "Biến, cậu đừng có nghĩ sai, cũng đừng có nghĩ bậy nghĩ bạ. . . . . ."
"Ô ô. . . . . ." Jack che gương mặt tuấn tú, gào lên, "Cậu khi dễ người tớ. . . . . ."
". . . . . ." Trình Quân Hạo liếc mắt, im lặng lạnh lùng.
Tâm tình của Jack thì lại tốt hơn nhiều, nể tình phần này, anh cũng sẽ không giày vò An Tâm Á quá mức, ít nhất không cần phải lo lắng cô ấy quá mức mệt nhọc, Trình Quân Hạo ngẫm nghĩ một chút, đem Jack đuổi về phòng quay phim, "Biến, trở về quay phim đi, quay không tốt, làm thịt cậu. . . . . ."
Jack cười hắc hắc không ngừng, "Có Tổng giám đốc phu nhân ở đây, tớ nhất định quay tốt, sẽ bán rất chạy, tuyệt đối đáng để xem. . . . . ."
Vẻ mặt này chắc chắn không có ý tốt.
Trong lòng Trình Quân Hạo có chút xao động, Tổng giám đốc phu nhân? ! Anh mất hồn một chút, đến khi trợ lý Lâm đi vào, anh mới giựt mình tỉnh lại.
"Trình tổng, tin tức Ôn Tâm tung ra ngày hôm qua. . . . . ." Lâm bí thư thận trọng nói, "Làm thế nào giải thích? Đối với công ty rất bất lợi. . . . . ."
Trình Quân Hạo nhíu nhíu mày, người đàn bà họ Ôn này, nếu tìm được ả ta, nhất định không thể buông tha, "Đi tìm vài người mạo danh, lên trên các diễn dàn lớn ủng hộ An Tâm Á, tung ra một vài tin đồn, không cần quá rõ ràng là được, tin tức càng nổi thì càng có tác dụng lăng xê, trong giới điện ảnh coi như đã thành công một nửa. . . . . ."
Anh dừng lại một chút, rồi nói, "Đối với uy tín của người đàn bà Ôn Tâm này những lời đó thì có độ tin cậy bao nhiêu chứ, quân chúng chẳng lẽ không biết, những tin tức tiêu cực về cô ta, đăng càng nhiều càng tốt, cô ta đã là một quân cờ vô dụng rồi, chỉ có cản đường công ty thôi, buông tha cô ta, nhưng cũng không thể để cho cô ta đến công ty giải trí khác để cạnh tranh với CBD, cho nên. . . . . ."
Trình Quân Hạo lạnh lùng cười một tiếng, cũng đã đến lúc dọn dẹp ả ta, không chỉ phải Ưng Môn đi xử lý ả, mà còn muốn làm cho hình ảnh của ả ở trong lòng đại chúng trở thành một người bẩn thỉu ghê tởm, tới lúc đó lời ả nói dĩ nhiên sẽ trở thành những lời nói ghê tởm không đáng tin.
Ánh mắt trợ lý Lâm sáng lên, "Tôi hiểu, tôi lập tức đi làm ngay. . . . . ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]