Lai Nhân Tư không hổ là Cổ Ma giàu có, lâu đài của ông ta vô cùng xa hoa, hơn nữa loại hưởng thụ cực hạn của con người cũng tập trung hết chỗ này.
Du Lệ đi ngâm nước nóng, hơn nữa còn hưởng thụ sự phục vụ mát xa của nữ mát xa có tay nghề vô cùng cao siêu, cứ nơm nớp lo sợ, đại ma đầu canh giữ ở bể tắm mà tâm tình khó chịu diệt cô ta, nếu không phải Chử tiên sinh không thích, đoán chừng sẽ không để ma nữ chạm vào Du Lệ mà chỉ tính mát xa thôi anh cũng có ý kiến.
Ngâm cả người đến mức da hồng rực lên, gân cốt thư giãn, Du Lẹ bò lên giường ngủ.
Chỉ lát sau cô đã ngủ say mất.
Chử Hiệt canh giữ bên giường, đợi lúc cô thở đều mới đứng dậy đi ra ngoài, cửa đóng lại nhẹ nhàng cũng không kinh động đến người nằm trên giường.
Lai Nhân Tư đứng ở cuối hành lang ban công, mưa gió lạnh thổi đến khiến chiếc áo choàng của ông ta bay lên.
Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, chung quanh vách tường lộ ra một cảm xúc lạnh băng.
Lai Nhân Tư cảm giác được động tĩnh ở hành lang, ông ta xoay người, nhìn thấy người đàn ông đi tới trước, hơi hơi khom mình bảo, “Đại nhân Áo Phỉ Nick, ngài còn gì phân phó ạ?”
Chử Hiệt chậm rãi đi tới, hỏi, “Ông đến thế giới loài người từ bao giờ thế?”
Lai Nhân Tư đáp, “Cũng chừng mấy trăm năm rồi”
“Ông biết Mai Lợi Nhĩ không?”
Thần sắc trên mặt Lai Nhân Tư hơi nghiêm lại, nhìn Ma tộc đứng thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-man-vi-em-vi-nguoi-me-muoi/1134134/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.