Nghe thấy Chử Hiệt nói, Nhạc Chính Tước cũng không trả lời ngay, mà nhìn nhìn Chử Hiệt cùng Du Lệ, đôi mắt hơi nheo lại, cứ như đang xem thì thứ gì đó, hoặc như đang tự hỏi cái gì đó vậy.
Du Lệ nghi ngờ nhìn anh ta, trong lòng đoán đến chuyện Chử Hiệt đột nhiên quyết định.
Nói thật thì quyết định này thực sự là ….. quá điên cuồng, đoán chừng những giáo sĩ giáo đình đó cũng không dám mơ tưởng tới, không nhìn thấy mặt ngơ ra của đám Luda kia sao?
Nhạc Chính Tước hỏi, “A Khắc Lạc Tư chính là ông chủ của con quỷ hút máu kia à” Chử Hiệt hơi gật đầu.
“Gã có thực lực thế nào?” Nhạc Chính Tước lại hỏi tiếp.
“Nghe nói là gần ngang với thực lực của ông tổ quỷ hút máu” Chử Hiệt nói đúng sự thật, “Là một thân vương quỷ hút máu đã tử vong ngàn năm trước”
Nhạc Chính Tước xoa cằm, “Rất mạnh, chẳng trách mà có dã tâm lớn không biên giới, dám đến tận địa bàn ông đây dây dưa” Tiếp đó anh ta ngước cái cằm duyên dáng về phía Chử Hiệt, “Cái gã A Khắc Lạc Tư này tôi cũng muốn gặp, đỡ để gã cứ tưởng là Hoa Quốc không có ai, đám chó mèo vớ vẩn cũng dám đến tận Tây Bắc đây của tôi”
Chử Hiệt bảo, “Được, nếu anh muốn biết tình hình A Khắc Lạc Tư thì có thể đi tìm gã”
Chử Hiệt chỉ vào quỷ thiếu niên hút máu Alger đứng cách đó không xa.
Luda, Shiya và Alger đờ đẫn nhìn họ, không phản ứng nổi cái gì.
Nếu vừa rồi nghe thấy chuyện Chử Hiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-man-vi-em-vi-nguoi-me-muoi/1134131/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.