Cuối cùng Du Lệ cũng không để chử tiên sinh giúp mà tự mình mò mẫm mặc.
Tuy nói quần áo Ma tộc thoạt nhìn hơi phức tạp, nhưng nguyên lý đều tương thông, chỉ mất chút thời gian, Du Lệ cũng mặc xong quần áo.
Lúc Du Lệ mở cánh cửa phòng ra, thì thấy ngay nam nhân đứng như môn thần canh cửa ở đó.
Chử Hiệt đã thay bộ quần áo hiện đại bằng bộ lễ phục của Ma tộc A Trát Bỉ Đặc, có hơi giống với bộ cung đình trong phim ma huyễn, lấy thân người làm chính, quần áo cũng điểm xuyết đủ loại đá quý sặc sỡ, nhưng không nhiều.
Anh đứng ở đó, đứng đắn và tuấn mỹ, đá quý trên vách tường phản quang lên người anh càng khiến mặt mày thêm tuấn lệ, khiến anh thoạt nhìn giống như một vương tử tinh linh sáng chói vậy.
Tự dưng nhìn thấy Chử Hiệt mặc bộ dị vực, Du Lệ chợt sững sờ, trong mắt lóe lên kinh diễm.
Tiếp đó Du Lệ lại phát hiện ra trong phòng có thêm hai ma nữ, dáng người cao thon gầy, có lồi có lõm, nhan sắc dù không bằng với Shiya Keynes, nhìn phục sức trên người các cô ấy thì hẳn là thị nữ lâu đài.
Thấy cô đi ra, Chử Hiệt tiến lên trước, dắt tay cô, nói đầy tán thưởng, “Tiểu Lệ Chi xinh đẹp quá”
Váy mà lam nhạt bó sát người, phối với tay áo cộc màu vàng, thắt lưng nạm đá quý bó sát vòng eo nhỏ của cô, quấn quanh hông là những chuỗi ngọc, giống như điểm xuyết lên mấy giọt sương trên lá sen, rồi tỏa ra từng tầng từng lớp dưới chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-man-vi-em-vi-nguoi-me-muoi/1134033/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.