So với mấy người Tỉnh Nguyên KHải nóng ruột, Lâu Duyệt và Vân Nhã Nhiên, Lâm Tam lại thấy hành vi Du Lệ đi cùng quá bình thản.
Hết cách thôi, chỉ cần nhìn qua thấy cảnh Chử Hiệt tay không bóp chết ác quỷ hung tàn, sẽ không nghi ngờ lời Du Lệ nói, thậm chí còn cảm thấy cô ấy nói rất đúng, có Chử Hiệt thì sợ cái gì chứ?
“Chị Lâu à, không khuyên cô ấy à?” Tỉnh Nguyên Khải nghi ngờ hỏi, lúc trước chẳng phải họ vẫn rất phản đối chuyện người thường lẫn vào trong chuyện này sao?
“Không sao, có Chử tiên sinh rồi”
Nghe thấy vậy, mấy thiên sư Tỉnh Nguyên KHải lập tức nghẹn lời, chuyện này chẳng có liên quan gì tới Chử Hiệt có mặt mà? Lệ quỷ đó hung ác vô cùng, cũng không phải là dùng bùa dán thu như quỷ bình thường được, chỉ sơ hở một cái, chẳng may tổn thất thì phải làm sao?
Tuy trong lòng lo lắng nhưng thấy mấy vị tiền bối ngầm đồng ý, Tỉnh Nguyên Khải đành quyết định đợi lúc các tiền bối ra tay, họ sẽ cố gắng chiếu cố nữ thần chút. Là fan cuồng của Nữ Thần, tuyệt đối không thể coi cử chỉ của Nữ thần là gây rối vô cớ, mà còn coi hành vi của cô tô lên cho đẹp, cảm thấy cô ấy chỉ tin tưởng Chử Hiệt quá mức thôi.
Đúng, chính là thế!
Lo lắng cho Du Lệ, Tỉnh Nguyển KHải lại lặng lẽ liếc mắt nhìn Lâm Tam thong thả đi theo họ, tò mò hỏi, “Lâm tiên sinh, anh cũng đi cùng à”
Lâm Tam ôn hòa cười bảo, “Đúng vậy”
Tỉnh Nguyên Khải hơi ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-man-vi-em-vi-nguoi-me-muoi/1134018/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.