Đới Mẫn Giai trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi với tâm trạng rối bời. Những lời nói của Nghiên Vũ cứ lẩn quẩn trong tâm trí cô, khiến cô không thể thư giãn được. Cô bước vào căn phòng nhỏ nhưng gọn gàng của mình, ánh sáng từ đèn điện chiếu rọi khắp căn phòng, tạo nên một không gian ấm áp và yên bình.
Cô thả mình xuống ghế, mắt dừng lại rên chiếc gương treo tường, nơi phản chiếu hình ảnh của một cô gái văn phòng nhan sắc tầm thường. Cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình, cảm thấy một nỗi buồn khó tả.
Đới Mẫn Giai tháo cặp kính xuống, xoa nhẹ lên sống mũi để xua tan cảm giác mỏi mệt. Đôi mắt mật ong rực rỡ, luôn bị che giấu bởi lớp kính dày và đôi lens màu tối, giờ đây hiện ra rõ ràng hơn.
- Tại sao mình lại phải che giấu bản thân? - Cô tự hỏi, rồi hít một hơi thật sâu, như thể lấy hết dũng khí từ chính nội tâm của mình. Cô cảm giác mình đang đàm đạo với một nhân cách khác, một người mà cô không hề thích.
Đới Mẫn Giai mở ngăn kéo, lấy ra một hộp nhỏ đựng các dụng cụ trang điểm và chăm sóc sắc đẹp. Cô bắt đầu từ từ thay đổi diện mạo của mình. Gỡ bỏ lớp trang điểm cũ, cô dùng những sản phẩm chăm sóc da tốt nhất mà mình có. Làn da của cô dần trở nên mịn màng và sáng hơn dưới lớp kem dưỡng.
Cô đã tháo lens từ trước, để lộ đôi mắt mật ong sáng lấp lánh và cuốn hút. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3578001/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.