Hoắc Kỳ Xuyên đi vào phòng nghỉ của nhân viên, đôi mắt anh ánh lên sự quyết tâm khi đóng cửa lại. Ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn trần làm căn phòng trở nên ấm cúng nhưng không kém phần căng thẳng. Anh từng bước tiến về phía Đới Mẫn Giai, ánh mắt anh không rời khỏi cô.
Đới Mẫn Giai cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trái tim đập loạn nhịp. Hoắc Kỳ Xuyên dừng lại trước mặt cô, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài bước chân.
- Em thật sự là Yên Chi sao? - Hoắc Kỳ Xuyên hỏi, giọng anh trầm ấm nhưng đầy kiên quyết.
Đới Mẫn Giai cố gắng phủ nhận, ánh mắt cô tránh né cái nhìn của anh:
- Anh nhầm rồi, tôi không phải.
Hoắc Kỳ Xuyên không tin, anh tiến thêm một bước, ép cô vào tường. Khuôn mặt anh gần kề, đôi mắt anh chăm chú nhìn vào mắt cô, cố tìm ra sự thật.
- Em không thể giấu anh được nữa, Mẫn Giai. Anh nhận ra ánh mắt này từ lần đầu tiên gặp em ở quán bar.
Đới Mẫn Giai cảm thấy tim mình đập mạnh, ánh mắt cô lúng túng:
- Anh thật sự nhầm rồi.
Hoắc Kỳ Xuyên không chịu dừng lại, anh đưa tay nâng cằm cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt anh:
- Mẫn Giai, đừng cố chấp nữa. Anh biết em chính là Yên Chi.
Đới Mẫn Giai cảm thấy mình không thể trốn tránh được nữa, nhưng vẫn cố gắng phủ nhận:
- Tôi không phải...
Không kìm chế được sự nhớ nhung và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3577993/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.