Đới Mẫn Giai khẽ giật mình, mém nữa phun rượu trong miệng ra, nhưng cô cố giữ bình tĩnh. Cô biết rằng Hoắc Kỳ Xuyên đang nói về mình, nhưng cô không thể để lộ ra điều đó:
- Yên Chi... Cái tên thật đẹp. Có lẽ cô ấy rất đặc biệt.
Hoắc Kỳ Xuyên gật đầu, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi Đới Mẫn Giai, muốn xem rõ biểu cảm của cô:
- Đúng vậy. Cô ấy rất đặc biệt, giống như cô vậy.
Đới Mẫn Giai cố giữ nụ cười trên môi, nhưng trong lòng không khỏi lo lắng. Cô cảm thấy như mình đang bước trên dây, chỉ cần một bước sai lầm là mọi bí mật sẽ bị lộ.
- Anh có vẻ rất quan tâm đến cô ấy? - Đới Mẫn Giai nói nhẹ nhàng, cố chuyển hướng cuộc trò chuyện. - Có lẽ cô ấy đã để lại ấn tượng mạnh mẽ với anh.
Hoắc Kỳ Xuyên cười, ánh mắt anh sâu lắng và chân thành:
- Đúng vậy, cô ấy thật sự đã để lại ấn tượng rất lớn.
Đới Mẫn Giai khẽ gật đầu, cảm giác lòng mình nhẹ nhõm hơn chút. Cô nghĩ mình đã thành công chuyển hướng cuộc trò chuyện, nhưng lời nói tiếp theo của Hoắc Kỳ Xuyên khiến cô hoàn toàn bất ngờ.
- Bởi vì cô ấy đã lấy đi lần đầu tiên của tôi. - Hoắc Kỳ Xuyên nói, giọng anh trầm ấm, bình tĩnh nhưng đầy quyết tâm. - Tôi muốn cô ấy chịu trách nhiệm.
Đới Mẫn Giai đang uống nước, và câu nói của Hoắc Kỳ Xuyên khiến cô bất ngờ đến mức sặc nước. Cô ho khẽ, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3577991/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.