Hoắc Kỳ Xuyên mỉm cười, nhẹ nhàng đỡ cô đứng dậy:
- Tôi luôn ở đây để giúp em, Yên Chi. Chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn, nhưng bây giờ, hãy để tôi đưa em về.
Đới Mẫn Giai lắc đầu, cố gắng đứng vững:
- Tôi không muốn về nhà.
Anh suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Vậy thì tôi sẽ đưa em đến một khách sạn gần đây. Em có thể nghỉ ngơi một đêm và tỉnh táo lại.
Đới Mẫn Giai gật đầu. Anh dìu cô ra khỏi quán bar, đưa cô đến xe và lái thẳng đến khách sạn gần nhất. Khi họ đến nơi, Hoắc Kỳ Xuyên giúp cô làm thủ tục nhận phòng, rồi đưa cô lên phòng.
- Em nghỉ ngơi đi, Yên Chi. Nếu cần gì, em cứ gọi cho tôi. - Hoắc Kỳ Xuyên nói, đặt chìa khóa phòng lên bàn.
Đới Mẫn Giai nhìn anh, cảm thấy trong lòng dịu lại.
- Cảm ơn anh, Hoắc tổng.
Hoắc Kỳ Xuyên mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt tóc cô:
- Em nghỉ ngơi đi. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
Ngay khi Hoắc Kỳ Xuyên định rời khỏi phòng, Đới Mẫn Giai bỗng nhiên kéo mạnh tay anh khiến anh đổ ập lên người cô, ánh mắt cô rực lửa. Trước khi anh kịp phản ứng, cô đã chủ động ôm lấy cổ anh và hôn lên môi anh. Hoắc Kỳ Xuyên bất ngờ, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại, anh nhẹ nhàng đẩy cô ra.
- Yên Chi, em đang say. Đừng làm vậy! - Hoắc Kỳ Xuyên cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói anh run rẩy.
Đới Mẫn Giai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3577985/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.