Buổi sáng sớm, ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua rèm cửa sổ, tạo nên những vệt sáng lung linh trên tường phòng ngủ. Không khí trong lành và mát mẻ của buổi sáng sớm thổi qua khung cửa mở hé, mang theo hương thơm dịu nhẹ của hoa và cỏ cây từ khu vườn bên ngoài.
Đới Mẫn Giai khẽ cựa mình, từ từ mở mắt ra, cảm nhận sự ấm áp của ánh nắng chiếu lên gương mặt. Cô ngồi dậy trên chiếc giường êm ái, kéo tấm chăn lên ngang ngực và ngáp nhẹ một cái. Mái tóc dài và mềm mại của cô rủ xuống vai, lấp lánh trong ánh sáng buổi sớm.
Ánh mắt Đới Mẫn Giai lơ đãng nhìn quanh căn phòng, ngắm nhìn những đồ vật quen thuộc và cảm nhận sự yên bình bao quanh. Cô với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn cạnh giường, kiểm tra giờ và nhận thấy mình vẫn còn đủ thời gian để tận hưởng buổi sáng.
Đới Mẫn Giai bước xuống giường, đôi chân trần chạm vào sàn gỗ mát lạnh. Cô mở toang cửa sổ, để ánh nắng và làn gió trong lành tràn vào phòng. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô tiến đến gương, nhìn ngắm gương mặt mình trong ánh sáng tự nhiên. Đôi mắt sáng và làn da mịn màng. Nhưng đặc biệt nhất chính là đôi môi vẫn còn hơi sưng tấy.
Đới Mẫn Giai chạm nhẹ vào môi mình, có chút nhức khiến cô không khỏi nhớ lại chuyện đêm qua. Cô khi ấy đã ngà ngà say, còn kéo một người đàn ông xuống hôn sâu chẳng rời.
- Sao lại bảo là người đàn ông lạnh lùng, chẳng cô gái nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-yen-chi-moi-dem/3577976/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.