Thầy Chu Quang Kiệt dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn chằm chằm Bạch Bảo Đình, thầy cứng rắn nói:
🌸Hiện tại đang làm bài thi, có chuyện gì tan học đến văn phòng tôi giải quyết!
Thầy dùng uy nghiêm của giáo viên hù trụ Bạch Bảo Đình, muốn che chở cho Cảnh Nhã Diễm một chút. Vì trong lòng thầy cũng không rõ Bạch Bảo Đình sẽ làm ra việc gì điên cuồng nữa.
Bị người khác làm đổ Number 1 lên người đối với một Alpha với hormone tràn đầy mà nói thì cũng không phải việc nhỏ có thể dễ dàng nhẫn nhịn. Một khi Bạch Bảo Đình nghiêm túc thì ngay cả hiệu trưởng nói y cũng không nghe chứ đừng nói tới thầy chỉ là một giáo viên quèn.
Bạch Bảo Đình hít sâu một hơi, cúi đầu dùng tay phủi phải đi chỗ ướt trên quần.
Thầy Chu Quang Kiệt nhanh chóng đứng dậy đi tới kéo Cảnh Nhã Diễm ra sau, trầm mặt nói:
🌸Bạch Bảo Đình, em muốn làm gì, đây là trường học, đây là lớp học!"
Cảnh Nhã Diễm vẫn rũ mắt như cũ, chỉ yên lặng sửa sang lại đồng phục.
Nếp nhăn trên quần áo rất rõ ràng, quần áo xộc xệch chẳng sợ đã cố gắng vuốt phẳng nhưng vẫn để lại những nếp gấp hỗn độn, đối với người luôn luôn sạch sẽ như cô mà nói, ít nhiều điều này có chút tra tấn về mặt tinh thần.
Bạch Bảo Đình đang nhìn cô, chờ cô phản ứng lại.
Cô đã không còn đường lui.
Cảnh Nhã Diễm hơi hơi ngước mắt lên, thầy Dương Liêu trước mặt cô có vẻ quá mức nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-theo-ban-nang/2612505/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.