Lúc trước đối với Bạch Bảo Đình thì Cảnh Nhã Diễm chỉ tồn tại ở mức 'người này' ta đây có thể bắt nạt nhưng người khác thì đừng hòng động vào. Nhưng hôm nay y mới phát hiện, có lẽ người kia không chỉ như vậy. Còn tâm tư Cảnh Nhã Diễm thì càng ngày càng trầm trọng. 
Cô đạp xe như bay về nhà, đương nhiên vẫn muộn. Đã trễ giờ học 25 phút, ông Trác Hạc Hòa đang cầm chiếc muỗng xào rau, đứng ở cửa phòng bếp, yên lặng chuẩn bị bộc phát. 
Cảnh Nhã Diễm coi như không nhìn thấy sự tức giận của cha, mà nhanh trốn vào phòng mình, lấy máy tính ra, click mở đăng nhập vào giao diện. 
Lúc cô học, ông Trác Hạc Hòa dù có xảy ra việc lớn như thế nào cũng không đi vào quấy rầy cô. 
Cô giáo đang phân tích về bức tranh mùa thu của bài bài câu cá mùa thu Nguyễn Khuyến. Ngòi bút của Cảnh Nhã Diễm lướt nhanh trên trang vở, nhưng trong đầu không hề nghĩ tới bài học. 
Cô nghĩ tới Bạch Bảo Đình. Cô có tuyến thể tâm linh, hơn nữa còn có phản ứng với Bạch Bảo Đình, chuyện này tuyệt đối không thể để y biết. Bằng không Bạch Bảo Đình kia sẽ trêu cợt cô tới mức nào. Cảnh Nhã Diễm dừng bút lại, ngòi bút ấn một cái. Cô lắc lắc đầu để những ý nghĩ phân tán bớt đi rồi cúi đầu nhìn xuống trang giấy đang viết, chữ giống như cẩu gặm, hơn nữa còn râu ông nọ cắm cằm bà kia, mấy cái ý phân tích lộn xộn hết cả lên. 
【Điểm nhìn: từ gần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-theo-ban-nang/2612466/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.