Sau khi Phong Cẩn dỗ dành cô hết 7749 lần thì cô mới nguôi giận được, lần này anh thoát được rồi.
Lệ Chi Lan và Phong Cẩn vừa đi xuống dưới nhà vừa trêu ghẹo nhau, bất ngờ cả hai phát hiện người đối tác mà Phong phu nhân đang bàn chuyện vẫn chưa về, nhưng cả hai nhìn ra được ánh mắt người đàn ông kia nhìn bà ấy rất khác lạ.
- Thiên Yên, em có thể cho tôi cơ hội được bên cạnh em được không ? Tôi thật sự rất thích yêu, ba năm theo đuổi em chẳng lẽ em không động lòng sao Thiên Yên....
Phong phu nhân lại quay sang hướng khác làm ngơ lời nói của ông ta, bà khoanh tay trước ngực lạnh nhạt lên tiếng.
- Nếu đã bàn xong công việc rồi thì mong Lục tổng đi về cho, tôi không có thời gian tiếp ngài
Nghe được câu này, Lục Sâm có chút thất vọng nhưng ông không hề nản lòng vẫn luôn với gương mặt nghiêm túc ấy.
- Được rồi, em đừng lạnh lùng như thế chứ tôi về là được chứ gì ? Khi khác mình lại gặp nhau nhé, tạm biệt em...
Ông đứng dậy nhưng không quên luyến tiếc nhìn Phong phu nhân một cái thật lâu, vừa hay ông ấy bắt gặp Phong Cẩn liền nhoẻn miệng cười.
- Ồ là Phong Cẩn đấy sao ? 'Ba' về nhá, chào con
Phong phu nhân nghe xong liền giật mình cũng đứng dậy liếc xéo ông ấy, bà đanh giọng đuổi ông ấy đi.
- Ngài Lục đừng nhận bừa, thằng bé không phải con trai của ngài...nếu ngài không rời đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luyen-den-nghien/2823882/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.