Y Na đứng trước cổng trường Thanh Hoa, cô khá do dự khi chuẩn bị đặt chân vào ngôi trường này. Tâm trạng của cô tụt dốc không phanh, cơ thể bắt đầu cảm thấy khó chịu, chợt một mạch kí ức xuất hiện
Bất giác những hình ảnh cô bị bắt nạt, bị dè bỉu quấn quanh lấy cái nhìn phía trước của cô. Cơ thể bất chợt run rẩy khiến cô không thể kiểm soát được. Tạ Na cố gắng trấn tĩnh lại, cô vỗ về cơ thể của nguyên chủ" hẳn đây cũng là lí do tại sao nguyên chủ của thân xác này lại không muốn đến trường nữa"
Y Na quyết định sẽ giúp cô trả thù những người đã từng gây cho cô nỗi ám ảnh này. Dựa theo kí ức của nguyên chủ Y Na đã tìm được lớp mình học, xem ra cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi thái đọ những đứa kia mảy may trước sự xuất hiện của cô
Duy nhất chỉ có Giai Kỳ là niềm nở kéo cô về cạnh chỗ mình
" Na Na, lúc tớ đi Mĩ có đứa nào bắt nạt bồ không đấy?"
Giai Kỳ vừa hỏi Y Na vừa dùng ánh mắt cảnh cáo với những đứa trong lớp đang có cái nhìn kì quái với Y Na
" Mấy con chuột nhắt mà thôi, không đáng để ý đâu"giọng cô toát ra chút sát khí
"Tên khốn họ Tần ức hiếp bà lúc tôi vắng mặt tại sao bồ không kể cho tôi, lại định giấu rồi uất ức nhẫn nhịn hả?", Giai Kỳ hùng hổ, khó chịu
" Không sao, mình tự xử lí được" Y Na vui vẻ đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881189/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.