Sau khi rời khỏi phòng bệnh của Y Na, sát khí toát ra từ người Kỷ Hoành không hề nhỏ. Anh sải bước, ống quần tây đen lại càng tôn thêm đôi chân dài. Đến trước cửa phòng bệnh của Chiến Hạo, Kỷ Hoành bị Quân Sơn cùng Hắc Lang chặn ở cửa. Ánh mắt Kỷ Hoành nhìn hai người họ, ý muốn cản đường sao
Hắc Lang thô thiển nói thẳng, chẳng biết kiêng dè lớn nhỏ:
" Thưa ngài, đại ca của chúng tôi đang nghỉ ngơ. Có gì mong ngài nói chuyện sau", giọng nói có đôi chút muốn đuổi khéo anh
Quân Sơn đứng bên cạnh đã nhận ra vị đại nhân vật lớn này, tuy nhiên cũng cùng ý với Hắc Lang. Nhưng bỗng chợt anh ta cũng phải khuất phục trước sát khí toát ra từ ánh mắt khí thế kia
Quân Sơn khôn khéo chào hỏi:
" Kỷ gia, chúng tôi thất lễ rồi", vừa nói anh ta vừa mở cửa phòng bệnh rồi để anh vào. Hắc Lang quát ầm lên:
" Mày làm gì vậy, sao có thể để hắn ta...", rất may Quân Sơn đã nhanh tay ngăn Hắc Lang và dùng tay bịt họng tên muốn chết đó lại.
Kỷ Hoành đùng đùng sát khí bước vào, Chiến Hạo đang nằm bên cạnh giường liền bật dậy nghênh đón:
" Kỷ gia đại giá quang lâm, không biết ngài tới đây tôi chưa chuẩn bị tiếp đón..."
Chưa kịp nói hết lời hắn liền nhận lấy một cú đấm mạnh mẽ do bàn tay cơ bắp kia giáng đến. Sắc mặt Chiến Hạo tái mét đi, mồ hôi bắt đầu chảy ra lăn dài trên trán. Khuân mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881146/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.