Khi đầy đủ bốn thành viên trong gia đình, sắc mặt ai cũng đều khó chịu như nhau. Riêng Lâm Kha thì kèm theo một chút giân dữ bởi bị phá hỏng bầu không khí khoái lạc ban nãy
" Ba mẹ, rốt cuộc có chuyện gì thì nói nhanh đi. Con còn bận", Lâm Kha nóng lòng hối thúc
Mỹ Linh nhìn gã anh đang mất hứng kia liền đoán ra trong lòng" Chắc đang sung sướng liền bị phá đám chứ gì. Đúng là dộng vật sống bằng thân dưới". Cô chỉ dám chế nhạo gã anh trong lòng chứ chẳng dám nói ra cửa miệng
Liên Mai liền giải thích mọi chuyện:
" Tần gia đang gặp tình thế khó khăn, có thế lực phía sau muốn dìm chúng ta xuống. Dạo này con ở ngoài chắc không đụng độ ai chứ?"
Lâm Kha lên tiếng, giọng thẳng thừng chắc chắc chắn:
" Mẹ, dù con có gây chuyện thì cũng chỉ là mấy gã công tử bột dưới trướng mà thôi. Mấy thằng nhãi đó đâu có nguy hiểm gì đe dọa được nhà chúng ta"
Tiếng đập bàn vang lên, khuân mặt giận dữ hừng hừng khí thế của Bác Khanh khiến Mỹ Linh và Liên Mai giật mình thon thót
" Bà xem, thằng quý tử nhà bà nó còn dám ngang nhiên nói vậy đấy", nói với Liên Mai
" Mày bớt gây phiền phức cho cái gia đình nàu là may lắm rồi, còn ở đấy mà già miệng cãi chày cãi cối. Thật bất hạnh", tiếng não lòng bất lực trước một đứa con trai do ông sinh ra mà để nó thành dạng người này
Không khí đang rất náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881143/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.