Lâm Kha tâm trạng có vẻ tốt, anh ta tiêu sái cầm một bó hoa thật lớn từ phía thang máy bệnh viện bước ra. Tất cả ánh mắt của nữ y tá đề đổ dồn về anh, chiêm ngưỡng vẻ hoàng nhoáng mà sáng nay anh đã kì công chải chuốt
Thấy bóng dáng người đàn ông ấy bước vào một căn phòng bệnh vip, mấy nữ y tá xôn xao bàn tán
" Này, cô thấy anh chàng đẹp trai ban nãy không? Tôi ghen tị quá, giá như bó hoa ấy được tặng cho tôi thì hay biết mấy"
Nữ y tá trực cùng đứng cạnh liền đáp:
" Theo tôi thấy những người kiểu này chắc chắn chỉ muốn lấy le với bạn gái thôi, còn về việc trái tim có đi đôi với vẻ bề ngoài hay không thì chưa chắc"
" Này, cô nói kiểu gì vậy. Anh ta..."
Tiếng đập bàn *rầm* một tiếng kèm giọng điệu lõ mãng khó chịu khiến nữ y tá mơ mộng hão huyền nói không hết ý, mặt tỏ vẻ sợ hãi
" Bệnh nhân phòng vip 06 đâu rồi", Lâm Kha tỏ thái độ bực dọc bở ban nãy bước vào phòng chỉ thấy đống chăn gối xếp gọn gàng
Thấy vậy cô y tá bên cạnh liền trả lời, mặc dù không có mấy thiện cảm với anh
" Bệnh nhân nữ ấy xuất viện được hai ngày rồi. Nếu anh có gì cần thì hãy tự mình liên lạc cho cô ấy"
Lâm Kha tức tối ném mạnh bó hoa xuống đất, xoay người rời đi. Hành động của anh khiến cả sảnh kinh diễm, ai nấy trong lòng cũng ngầm dị nghị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luoi-ngot-ngao/2881124/chuong-54.html