Một đường xe chạy thông suốt, tiểu khu này được quy hoạch vô cùng tốt, không có đoạn đường nào bị tắc. Xe rất nhanh tiến vào tiểu khu, dừng ở gara nhà họ Lý.
Cửa gara hạ xuống, Lý Thiên Hạo vơ lây cặp tài liệu ở phía sau, chuẩn bị xuống xe. Thừa dịp lúc này hai người một chỗ, Lý Kiều hỏi về Trình Tuyết.
Trình Tuyết rất ít khi không ăn sáng, cơ bản cô cũng không lo lắng gì cho Trình Tuyết, chỉ là hiện tại cô cùng Lý Thiên Hạo ở một chỗ, không khỏi đối với Trình Tuyết để ý thêm vài phần.
"Ba ba, hôm nay buổi sáng mẹ không có xuống tầng ăn sáng đó?"
Lý Thiên Hạo dừng động tác mở cửa xe lại, thu tay về. Xoay người đối mặt với Lý Kiều, nghiêm túc nói: "Có thế là gần đây ba đối với nàng xem nhẹ đi, nhưng là...Kiều Kiều, ba nghĩ mọi điều đều muốn tốt nhất cho con, Trình Tuyết bên kia con không cần lo lắng, con chỉ cần biết tình cảm của ba đối với con, được không?"
Nói xong lôi kéo tay của cô để ở trên ngực trái hắn, đôi mắt thâm thúy nhìn cô. Lý Kiều giật mình sửng sốt ngơ ngác nhìn ánh mắt của hắn. Trong lòng giống như bị
điện giật, run rẩy xen lẫn cảm động
Từ khi hai người phát sinh quan hệ, sâu trong lòng cô vẫn luôn tồn tại một chút không nỡ, nhưng mà giờ phút này, trong lòng bàn tay truyền đến âm thanh trái tim đập bình ổn, cùng với nhiệt độ ấm áp của nam nhân, thậm chí cô còn cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của hắn...
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-loan-tinh-duc/790026/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.