Một đường xe chạy thông suốt, tiểu khu này được quy hoạch vô cùng tốt, không có đoạn đường nào bị tắc. Xe rất nhanh tiến vào tiểu khu, dừng ở gara nhà họ Lý. Cửa gara hạ xuống, Lý Thiên Hạo vơ lây cặp tài liệu ở phía sau, chuẩn bị xuống xe. Thừa dịp lúc này hai người một chỗ, Lý Kiều hỏi về Trình Tuyết. Trình Tuyết rất ít khi không ăn sáng, cơ bản cô cũng không lo lắng gì cho Trình Tuyết, chỉ là hiện tại cô cùng Lý Thiên Hạo ở một chỗ, không khỏi đối với Trình Tuyết để ý thêm vài phần. "Ba ba, hôm nay buổi sáng mẹ không có xuống tầng ăn sáng đó?" Lý Thiên Hạo dừng động tác mở cửa xe lại, thu tay về. Xoay người đối mặt với Lý Kiều, nghiêm túc nói: "Có thế là gần đây ba đối với nàng xem nhẹ đi, nhưng là...Kiều Kiều, ba nghĩ mọi điều đều muốn tốt nhất cho con, Trình Tuyết bên kia con không cần lo lắng, con chỉ cần biết tình cảm của ba đối với con, được không?" Nói xong lôi kéo tay của cô để ở trên ngực trái hắn, đôi mắt thâm thúy nhìn cô. Lý Kiều giật mình sửng sốt ngơ ngác nhìn ánh mắt của hắn. Trong lòng giống như bị điện giật, run rẩy xen lẫn cảm động Từ khi hai người phát sinh quan hệ, sâu trong lòng cô vẫn luôn tồn tại một chút không nỡ, nhưng mà giờ phút này, trong lòng bàn tay truyền đến âm thanh trái tim đập bình ổn, cùng với nhiệt độ ấm áp của nam nhân, thậm chí cô còn cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của hắn... Trong lòng Lý Kiều càng thêm kiên định. Nói cô ích kỷ cũng được cũng được, không có đạo đức cũng được, cô chỉ là một người con gái đang yêu, cô cũng phải dũng cảm tranh thủ tình cảm, cũng không muốn chia sẻ nam nhân của mình cho nữ nhân khác, cho dù đó là mẹ của cô. "Đi thôi". Lý Thiên Hạo không đắm chìm quả lâu, chỉ cần Lý Kiều hiểu rõ tình cảm của hắn, hắn không thèm để ý đến thời gian dài hay ngắn. Hai người xuống xe, bên trong gara tối đen u ám, ngay cả ánh đèn cảm ứng trên trần cũng đã bị hư hỏng. Lý Kiều đi sau lưng Lý Thiên Hạo, trong bóng tối, bóng lưng nam nhân càng thêm cao lớn vững chãi. Chạy chậm vài bước đuổi theo Lý Thiên Hạo, Lý Kiều từ sau lưng ôm chặt lấy hắn. Lý Thiên Hạo cả kinh, tuy là gara không có lắp máy theo dõi, tuy rằng đèn cảm ứng đã bị hư, nhưng bất cứ lúc nào cũng có người qua đây ạ. Giữ chặt tay Lý Kiều đưa nàng đến chỗ góc chết, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?" Lý Kiều lắc đầu, đột nhiên tình cảm nồng đậm không nói nên lời. "Hôn con." cô đột nhiên muốn thân mật với hắn, muốn hắn ôm, muốn hắn hôn có, bất chấp lúc này không phải thời điểm thích hợp... Nam nhân chủ động là chuyện thường tình, ngược lại hôm nay thấy Lý Kiều chủ động yêu cầu làm hắn không dám tin ngây ngẩn cả người. Lý Kiều cười nhẹ một tiếng "Ngu ngốc." Hai tay vòng quanh cổ hắn, kiễng chân hôn lên môi hắn. Cánh môi ngọt ngào làm cho Lý Thiên Hạo bừng tỉnh. Trong lòng mừng như điên, từ bị động biến thành chủ động đem đầu lưỡi vói vào trong bờ môi thơm, tinh tế liếm hết nước bọt cùng với từng ngóc ngách trong miệng Lý Kiều. Cơ thể nữ nhân mềm mại cách lớp vải vóc tựa chặt vào ngực hắn, Lý Thiên Hạo ôm lấy thắt lưng mẫn cảm của cô, nhiệt độ cơ thể cũng tăng thêm mấy độ. Nam căn cứng rắn của nam nhân chọc vào bụng dưới của cô, Lý Kiều không khỏi đem chính bầu vú của mình cọ xát vào ngực hắn, nói cho hắn biết cô nguyện ý. Lý Thiên Hạo hừ một tiếng, Lý Kiều chủ động như vậy so với việc ký được hợp đồng tiền tỷ càng làm hắn vui sướng hơn. Nhưng mà địa điểm với thời gian không thích hợp, Trình Tuyết có thể đến bất cứ lúc nào. Hắn kéo Lý Kiều ra, hô hấp nóng bỏng phun ra: "Kiều Kiều, không phải nơi này, Kiều Kiều..." Ý tứ của hắn là không cần phải ở trong gara, Lý Kiều như hiểu được ý tứ của hắn, thế nhưng lại không có dừng động tác lại. Nàng cọ xát vào hắn, như cho hắn biết lửa nóng của mình... "Là nơi này sao?" Lý Kiều có ý xuyên tạc ý tứ của hắn, lôi kéo bàn tay của Lý Thiên Hạo tiến vào đồng phục của mình, bàn tay to chụp lên bầu vú cao ngất. Lý Thiên Hạo không khỏi xoa nhẹ vài cái lên nhũ thịt mềm mại tinh tế kia, lời nói cự tuyệt tựa như bị mắc kẹt trong cổ họng, hóa thành sủng nịnh vô cùng. Bàn tay to trơn trượt đi xuống, tham lam tiến vào váy đồng phục màu trắng sọc xanh, ở một bên mông co dãn xoa bóp, vật nam tính tượng trưng đã muốn phá khỏi quần chui ra ngoài. Ở trong bóng tối tựa hồ không thể ngăn cách tầm mắt của hai người, ngược lại càng tăng thêm xúc cảm. Lý Kiều giúp đỡ hắn kéo khóa quần xuống, giải phóng dương v*t thô to đã cương cứng như cây gậy sắt. Lý Thiên Hạo đem chân của Lý Kiều nâng lên, kéo xuống quần lót nhỏ của cô, nam căn cương cứng đã khẩn trương muốn tìm kiếm chỗ ấm áp kia mà đâm vào. Lý Kiều vòng quanh cổ hắn, cái mông treo trên vật cứng rắn liên tục cọ xát: "Ân, ông xã...cho em..." Nam nhân không chịu nổi chính là âm thanh mềm mại kiều kiều cùng với xưng hô đáng yêu kia của cô. Tư thế như vậy, hai người không phải chưa bao giờ trải qua, nhưng đây là lần đầu tiên làm cho nội tâm Lý Thiên Hạo sung sướng cùng thỏa mãn như vậy. Men theo cái mông nở nang, đem vật nam tính cực đại thẳng tiến vào hoa tâm của Lý Kiều, không một chút ngừng nghỉ, từng chút một vùi thật mạnh vào nơi ấm áp ẩm ướt...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]