Chương trước
Chương sau
Lý Thiên Hạo cúp điện thoại, Lý Kiều ngồi bên cạnh lập tức đưa cho hắn một xiên thịt dê nướng.
Buổi chiều sau khi hai người tỉnh dậy, Lý Kiều thèm ăn thịt nướng đường phố ở bên ngoài trường học. Lý Thiên Hạo cũng nhiều năm chưa có thưởng thức lại các món ăn vặt đường phố, hơn nữa lúc nãy bọn họ còn chưa có ăn cơm trưa, liền gật đầu đáp ứng với Lý Kiều.
Lý Thiên Hạo vốn luôn toàn một thân tây trang cao quý lạnh lùng, lúc này vì muốn cùng Lý Kiều ra ngoài nên hắn mặc một bộ quần áo đơn giản ở nhà: quần bò áo phông, cả người khí chất đều thay đổi, thiếu vài phần thành thục trầm ổn, hơn một chút sức sống tuổi trẻ.
Đến khi hắn vừa bước ra khỏi phòng thay đồ, Lý Kiều vẻ mặt kinh ngạc, còn có làm nũng kêu vài tiếng anh trai. Nghe thế trái tim của hắn như muốn nhuyễn ra.
Ngón trỏ điểm vào chóp mũi xinh xắn của nàng, Lý Thiên Hạo vẻ mặt sủng nịch ôn nhu nói: "Kiều Kiều không được ăn những đồ ăn này nhiều, đối với thân thể không tốt".
Lý Kiều cau cau cái mũi, chu miệng ra làm nũng nói: "Anh trai, anh trai...Anh cho em ăn đi, em đã rất lâu rồi có tới đây."
Buông xiên đồ nướng xuống, lôi kéo tay Lý Thiên Hạo lắc lắc làm nũng. Lý Thiên Hạo buồn cười nhìn nàng, vì ăn liền có thể chủ động như vậy, hắn quên mất, buổi sáng nàng cũng chủ động không kém...
Sắc tâm của nam nhân lúc nào cũng có thể bị gợi lên. Lý Kiều bởi vì ăn cay mà đôi môi ửng hồng, hơi sưng đỏ càng làm môi nàng thêm hồng nhuận mê người, tầm mắt của Lý Thiên Hạo bị hấp dẫn không thể dời được, liền ôm lấy gáy của nàng, hôn lên đôi môi quyến rũ kia, thẳng đến khi lồng ngực hai người thiếu dưỡng khí mới buông ra.
Lý Kiều khỏi đỏ mặt thẹn thùng, hời dỗi trừng mắt nhìn hắn một cái.
Tuy rằng cũng thích hai người thân mật như vậy, nhưng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp, ở bên ngoài trường học, tuy là cuối tuần nhưng cũng thể có khả năng gặp phải bạn học a.
"Sắc lang! Không được như vậy, chúng ta ăn nhanh mau." Vừa ăn vừa kêu chủ quán mang đến hai bát canh nóng, lúc này còn trêu trọc nói: "Ai nha, hiện tại nhìn như nam nhân trẻ tuổi vậy..."
Lý Thiên Hạo thấy con gái xấu hổ đến nỗi muốn tìm nơi chui xuống, đành phải buông tha nàng, cúi đầu ăn phần của mình.
Bát canh nóng, lại thêm các loại chua cay mỹ vị, Lý Kiều ăn đến cả người mồ hôi, đem mái tóc dài vén về phía sau, lộ ra đường cong duyên dáng, da thịt trắng như tuyết.
Lý Thiên Hạo nhìn động tác háu ăn của nàng, Lý Kiều ngồi bên trái hắn, ánh mắt hắn cứ nhìn mảng tuyết trắng kia đến xuất thần...
Lý Kiều vẫn chưa cảm thấy nam nhân bên cạnh có gì bất thường, cái miệng nhỏ sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một chút sau đó đề nghị về nhà, sắc trời đã muốn nhuộm màu hoàng hôn.
Thời điểm bây giờ, các quán ăn đường phố lần lượt dựng lên, hai người nắm tay nhau ở đường, nhìn tuấn nam mỹ nữ không gì có thể sánh được.
Trên đường về nhà, Lý Kiều ở phía trước lôi kéo hắn, ánh mắt nhìn vào bàn tay chính mình trong bàn tay nhỏ bé trắng noãn, thoáng chốc nhiệt độ cơ thể tăng lên đến mấy phần.
Mắt thấy bên cạnh đường có cái ngõ nhỏ, bên trong u ám không có người ra vào. Lý Thiên Hạo đầu nóng lên, ban tay to đảo ngược lôi kéo, đem Lý Kiều kéo vào trong ngõ nhỏ.
May mắn Lý Kiều hiểu rõ người lôi kéo mình là Lý Thiên Hạo, bằng không đã sớm hét lên cứu mạng. Nam nhân này thật là...
Cho dù ở trong ngõ tối, Lý Thiên Hạo cũng có thể cảm nhận được con gái hờn giận, cười nói: "Kiều Kiều, chúng ta thử ở nơi này xem..." Dứt lời, liền hôn lên môi, đầu lưỡi chui vào khuấy đảo khoang miệng nàng.
Lý Kiều bị ngậm chặt môi, không thể nói ra lời, tuy rằng chỗ này rất nguy hiểm, nhưng rất nhanh nàng đã không suy nghĩ được gì nữa, dưới động tác vuốt ve kích thích của Lý Thiên Hạo, đã sớm buông bỏ vũ khí để đầu hàng.
Hai người thở hồng hộc tách ra, nam nhân nhanh chóng lấy tay vói vào trong váy Lý Kiều, bởi vì Lý Kiều mặt quần lót chữ T, chiều dài cái váy chỉ tới ngang đùi, giờ phút này vô cùng thuận tiện cho Lý Thiên Hạo vuốt ve.
"A..." Hoa tâm đột nhiên bị ngón tay xâm nhập, e ngại bên ngoài có người, Lý Kiều lập tức cắn môi ngăn chặn thanh rên rỉ sắp phát ra.
Nam nhân gạt quần lót chữ T của nàng sang một bên, ngón tay xoa hạt trân châu vài cái, tiểu huyệt mẫn cảm dĩ nhiên đã ẩm ướt, Lý Thiên Hạo hiểu rõ Kiều Kiều của hắn đã động tình.
Buổi sáng hôm nay đã làm rất nhiều lần, thế mà bây giờ còn mẫn cảm như vậy, Kiều Kiều thật sự là vưu vật...
Lý Thiên Hạo dùng ngón tay xoa xoa hoa môi, hoa huyệt nhỏ chật hẹp như muốn hút ngón tay hắn vào trong. Toàn bộ thân thể Lý Kiều tê dại, mềm mại xuống, chỉ có thể vòng hai tay quanh hắn để chống đỡ.
Hoa tâm mềm mại chảy ra càng nhiều dịch, nam nhân nhận thấy thời cơ đã đến, kéo khóa quần bò ra, đẩy quần lót để giải phóng cho dương vật đã sớm căng cứng.
Ôm Lý Kiều làm cho hai chân của nàng vòng quanh chính mình, điều chỉnh độ cao một chút, côn thịt thô dài ở ngoài hoa huyệt phấn nộn đâm đâm vài cái, tìm kiếm đến cửa huyệt mới dùng sức thẳng tiến.
"Ân...Nhẹ một chút, nhẹ một chút...". Nộn huyệt cứ như vật bị dị vật xâm nhập, kích thích lẫn đau đớn, lúc này dùng sức mà bao bọc nam căn thô to.
Lý Thiên Hạo hít một hơi thật sâu, nhịn xuống xúc động muốn bắn ra, hung hăng hướng hoa tâm bao bọc mình, cắm đút không ngừng, đâm vào mất hơn nửa giờ mới bắn ra tinh hoa.
Nam nhân rút dương vật sau khi bắn tinh ra, hoa tâm cũng trào ra một lượng dâm thủy cùng với tinh dịch lớn. Lý Kiều đầu óc một mảnh hỗn độn, dựa vào ngực Lý Thiên Hạo mà bình ổn lại hơi thở.
Lý Thiên Hạo lấy ra khăn tay để vệ sinh hạ thể cho Lý Kiều, ngón tay dính vào một ít dâm dịch, nhưng lại đưa ngón tay vào miệng mình mút lấy!
Bên ngoài, đường phố đã lên đèn rực rỡ, nương theo ngọn đèn Lý Kiều có thể thấy rõ được động tác của nam nhân: "Không cần!... Bẩn...". Lý Kiều nói không nên lời.
Giọng nói khàn khàn mị hoặc của Lý Thiên Hạo vang lên: "Thật ngọt,...". Nói xong lại đem Lý Kiều dựa vào vách tường hôn một phen.
Trên đường lái xe về nhà, Lý Kiều không nhịn được nói: "Mẹ ở nhà cóphát hiện được điều gì hay không?...Chúng ta hôm nay ra...."
"Sẽ không, Kiều Kiều không cần lo lắng điều này..." Lý Thiên Hạo ôn nhu nắm tay nàng, dùng sức nhéo nhẹ.
Lý Kiều hiểu ý, cũng không muốn nghĩ nhiều nữa.
Trong đầu nam nhân lại bắt đầu suy nghĩ, lời nói của Kiều Kiều cũng nhắc nhở hắn, đối với Trình Tuyết hắn sẽ sớm ngả bài, nhưng để nàng tự nhiên phát hiện ra không phải là chuyện gì tốt, xem ra hắn phải tự mình lên kế hoạch thật tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.