Buổi tối hôm nay chỉ có một mình Lý Kiều ở nhà. Lý Thiên Hạo còn chưa có tan tầm, Trình Tuyết ra ngoài đánh mạt chược cùng các phu nhân khác, phỏng chừng đêm mới trở về.
Xem thời gian đã sắp đến giờ tan tầm, trong nhà không có ai chuẩn bị cơm chiều. Lý Kiều do dự mà gọi điện thoại cho Lý Thiên Hạo.
"Bảo bối, có chuyện gì sao?" Lý Thiên Hạo đang lái xe trên đường về nhà. Hắn rất ít kêu Lý Kiều là bảo bối, có lẽ là trải qua đêm kích tình ở thành phố 8, hai từ"Bảo bối" phát ra thật tự nhiên.
"Baba,...người chừng nào thì tan tầm? Mẹ đi ra ngoài đánh mạt chược rồi, trong nhà không có ai nấu cơm cả." Lý Kiều nghe đầu kia thấp giọng truyền đến hai từ Bảo bối, khuôn mặt nhanh chóng hiện lên rạng mây đỏ, không khỏi có phần làm nũng nói.
Lý Thiên Hạo nghe giọng nói ôn nhu ngọt ngào của con gái, trong lòng không khỏi nhộn nhạo, thêm vào đó đau lòng nói: "Ba đang trên đường về nhà rồi, bảo bối trước ăn điểm tâm lấp bụng được không, đừng để chính mình bị đói, đợi baba trở về nấu đồ ăn ngon cho con"
"Baba nhanh chút nha, con buồn ngủ lắm".Treo điện thoại, Lý Kiều suy nghĩ một hồi, quyết định đêm nay thực hiện kế hoạch Đình Đình nói.
Về phòng tắm rửa, sau đó mặc váy ngủ mà Đình Đình đưa hôm trước, theo lời cô ấy nói chiếc váy này là sự hòa quyện của thanh thuần và gợi cảm.
Lý Kiều nhìn khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp trong gương, môi đỏ phấn nộn hơi bĩu lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-loan-tinh-duc/790015/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.