Thầm cảm thấy may mắn, trong những ngày hắn ta trở về cha không cho gọi tôi đến, nên không đụng phải hắn. Tôi cũng không dám ra ngoài ngộ nhỡ lại dính vào phiền phức gì, mấy ngày sau nghe tin hắn ta đã vô hoàng cung để chuẩn bị bữa tiệc cho thái tử lúc này tôi mới thở ra một hơi cuối cùng chuỗi ngày này cũng kết thúc rồi. 
Thức dậy tôi thấy ngày hôm nay người hầu đi lại bận rộn kéo một cô hầu gái lại hỏi biết được ngày hôm nay có khách, thôi thì cũng không liên quan tới mình ung dung ra ngoài hưởng trà rồi ăn ít điểm tâm cùng tranh thủ đọc vài cuốn sách, bởi Henry đang phải ra ngoài nên cũng chẳng có ai thúc dục cảm thấy bản thân lại sắp thành sâu lười mất rồi. 
Ngồi đến tầm trưa thấy hơi đói mới đứng dậy đi vào nhà ăn, đang trên đường trở về bỗng có một cánh tay từ phía sau kéo tôi lại, giật mình quay lại thấy cái khuôn mặt đáng ghét, không ai khác chính là tên sát nhân kia cũng chính là anh trai của người đàn bà độc ác kia. Tôi giãy ra khỏi bàn tay hắn đang nắm: 
- Rốt cuộc ngươi thế nào cứ ám ta như vậy, thật phiền phức! 
Quả thật đối với những người mình không thích tôi có cái miệng thật quá phũ rồi.. 
Hắn nhìn tôi nở một nụ cười nham hiểm: 
- Có vẻ tiểu thư khá ghét ta nhỉ, đây là cách tiếp khách nhà Robert đây sao? 
Gì chứ hắn ta chính là khách ngày hôm nay? Không biết hắn có nhận ra tôi không đây nhất là thêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-kiep-toi-xuyen-thanh-nu-phu/187384/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.