Bước vào tòa nhà phía đông, nơi người anh trai sinh đôi của tôi đang ở. Nhìn quanh một vòng không khí có vẻ ảm đạm quá, thực giống như phong cách của cha cô, thế mới thấm câu nói 'cha nào con nấy' thật sự quá đúng mà. Hít một hơi thật sâu, tôi bước vào thì có một người hầu cản tôi lại: -Người tới có chuyện gì vậy ạ? 
Có lẽ sợ tôi tới làm loạn hay gì đó chăng, ngày trước cũng khá nổi tiếng mà, cũng chẳng lấy làm lạ gì.. 
- Ta muốn gặp anh ta, còn cần phải xin phép ngươi luôn không.. 
Có lẽ những tin đồn tiểu thư thật sự mất trí nhớ là thật, thấy dáng vẻ tôi cũng không hẳn là tới để gây rối, cô ta có vẻ cũng thả lỏng đôi chút 
- Vậy người đợi thần một chút, để thần đi bẩm báo ngài ấy một tiếng! 
Tôi khẽ gật đầu ra vẻ đồng ý, cô ta đi được một lúc đã thấy quay lại, tôi còn đang tính khó khăn quá sẽ bỏ về, 'tôi thật đúng là con người thiếu nghị lực mà' tự chửi bản thân một phen.. Theo chân người hầu bước vào dinh thự. Mọi thứ thật đơn giản không có sự lạnh lẽo, tôi tiến tới thư phòng của anh thấy dáng vẻ chuyên tâm làm việc đến mức không phát hiện là tôi đã bước vào. Nếu thân thể tôi xuyên vào là của một người con trai thì tốt biết mấy, mỗi ngày không phải mang trên mình những bộ váy nặng trĩu hay phải học những lễ nghi rườm rà. 
Tôi ngây ngốc nhìn, anh mỉm cười đứng dậy bước nhanh về phía tôi khẽ cốc nhẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-kiep-toi-xuyen-thanh-nu-phu/187376/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.