Chuyến đi kết thúc sau một tuần, anh muốn để tôi lại nơi đây nhưng bản thân nhất quyết từ chối nên anh đành mang tôi quay trở về dinh thự. Nhìn lại tòa lâu đài nguy nga và tráng lệ này, nơi đây đánh dấu cho bước ngoặt lớn trong đời tôi, quay lại nhìn cái người đàn ông ung dung đang ngồi vắt chéo chân kia, không hiểu được rốt cuộc anh làm gì mà giàu như vậy, bản thân nói muốn là mua dứt luôn tòa lâu đài này, thầm tấm tắc thán phục những người giàu có khác!
Quay trở về chúng tôi vẫn như thường ngày, chỉ mỗi khi ở riêng với nhau là anh lại không ngừng làm phiền tôi, làm ra những hành động xấu hổ..
Đã lâu không gặp Sira, nhìn thời gian thấy sắp đến giờ ăn trưa nhanh chân đi về phía nhà ăn. Bước vào cửa tôi thấy một bóng người quen quen, bất giác cô ta cũng quay lại nhìn tôi nở một nụ cười nham hiểm, bản thân không khỏi rùng mình một phen. Không thèm để tâm nhìn quanh một vòng không thấy Sira đâu, một cảm giác bất an trỗi dậy
"Mày muốn tìm con nhỏ đó à?"
Giật mình đưa mắt nhìn Arika lửa giận như bùng lên
"Ha.. Mày tưởng bản thân được công tước để ý là hóa thiên nga sao, ngu ngốc"
Không nhẫn nhịn được nữa, tôi tiến lại nắm cô áo cô ta gằn giọng
"Sira đâu?"
"Mày nghĩ mày là ai, thật không biết lượng sức" nói xong cô ta dùng một lực lớn hất tôi ra.
Vừa lo lắng vừa tức giận tôi nhất quyết không buông cô ta ra, dùng ánh mắt cùng giọng điệu khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-kiep-toi-xuyen-thanh-nu-phu/1476898/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.