Tôi nằm trên giường vẽ nháp lại bản vẽ một lúc rồi ngủ thiếp đi.
Không biết bao lâu sau đó, tôi bị đánh thức bởi tiếng mở cửa phòng. Phòng đèn tôi đã tắt hết, vì vốn tôi không có thói quen bật đèn ngủ, máy lạnh cũng bật rồi, tôi nằm ngay ngắn trên giường, còn được đắp chăn nữa, bản vẽ thì ở trên bàn học. Tôi chau mày kì lạ, nhưng nghĩ có thể là ba làm, tôi nhắm mắt nghỉ tiếp.
Tôi bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa rất nhỏ, nhưng tôi vẫn có thể nghe được. Bưuc bội ngồi dậy, tôi ngao ngán mở cửa, thấy là người đàn bà xấu xa kia thì trừng mắt: "Dì lên đây làm cái quái gì vậy?!"
"À, dì gọi con xuống ăn sáng" Tống Liên cười cười.
Tôi cảm thấy vô cùng chướng mắt với nụ cười đó, sập cửa cái rầm. Tôi gãi gãi đầu rồi vào nhà vệ sinh tắm qua loa, chọn đại một bộ quần áo, chuẩn bị ba lô, bản vẽ, sau đó ra khỏi phòng. Tôi vừa đi xuống vừa cột tóc lên, ba tôi dậy sớm đi làm rồi, ông cũng sắp nghỉ hưu mà vẫn chăm như vậy. Thấy bàn ăn có cả Tống Thư, tôi liếc một cái, quay lưng định đi thì bị níu lại.
Tống Liên nắm tay tôi: "Con vào ăn sáng cùng dì với anh được không con?"
Tôi nhướng mày, hất tay ả ta ra, dơ quá đi hà: "Con hẹn đi ăn sáng với bạn rồi, cảm ơn dì đã có tâm chuẩn bị"
Tống Thư trong bàn ăn đột nhiên đứng dậy, anh trầm giọng nói: "Mẹ, con xong rồi, để con chở Khả Nhi đi"
"Không cần phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke/536208/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.