*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Hiểu Thư mở mắt ra, lắc lắc cái đầu nhức mỏi vì cả đêm chìm trong ác mộng, mơ mơ màng màng nhìn bốn phía, tại sao lại cảm giác vẫn chưa tỉnh mộng? Rõ ràng là trời đã sáng, nhưng giường không phải của mình, chăn cũng không phải của mình, còn có một chàng trai tuấn tú đang thắt lưng quần chuẩn bị rời đi?
.....
Có dự cảm xấu.
Vương Hiểu Thư cấu mạnh vào tay mình một cái, đau tới mức cô kêu to bật dậy, đầu óc thanh tỉnh trong nháy mắt.
Xong rồi, toi đời rồi.
Cảm giác như cánh cửa của thế giới mới bị mở ra a...
Chàng trai xa lạ mặc xong quần liền mặc áo sơ mi, hắn có mái tóc màu vàng và con ngươi xanh biếc, thấy Vương Hiểu Thư mờ mịt nhìn chung quanh, cúi người hôn nhẹ lên trán cô, xoay người rời đi không nói một câu.
Sự ngỡ ngàng giảm bớt, Vương Hiểu Thư kinh hoảng làm biểu cảm của Nhĩ Khang [1]: "Đợi chút ——"
[1] Hình ảnh
Chàng trai ngờ vực quay đầu, nhìn cô không nói gì, trong con ngươi xanh biếc ánh lên vẻ không vui và chất vấn, theo đó là sự thấp thỏm không yên.
Vương Hiểu Thư ngây ngốc hỏi: "Xin hỏi anh là?"
"?" Chàng trai ngạc nhiên nhìn cô, "Em làm sao vậy Hiểu Thư?" Hắn đi lại, đối diện với cô. "Em không nhận ra anh sao?"
Vương Hiểu Thư không chịu được hơi thở nam chủ Quỳnh Dao của hắn, tránh khỏi cái tay đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-zombie/1484889/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.