Editor: Charlottle
"Đúng vậy, nên tôi nói cho anh biết: Camera mini và hệ thống báo động không thể đảm bảo cho cổ bảo này 100% an toàn được." Tô Tiểu Mạt nhìn Trữ Hằng nói.
"Như vậy theo cô thế nào mới là an toàn nhất?" Trữ Hằng nhìn Tô Tiểu Mạt, trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
"Rất đơn giản, nuôi chó thôi."
Cô phải khẳng định rằng những đồ vật công nghệ, kỹ thuật cao có nhiều lúc không thể thắng vật bình thường. Chưa kể không phải cái gì tiên tiến nhất cũng là tốt nhất.
"Cái gì?" Trữ Hằng giật mình, lớn tiếng hỏi lại.
"Tôi nói là nuôi chó."
Tô Tiểu Mạt nhìn bộ dáng Trữ Hằng, ánh mắt hắn lộ ra sự hoảng sợ. Nó càng khích thích khiến cô càng kiên nhẫn nói ra từng câu từng chữ.
"Cô điên rồi sao?"
Trữ Hằng lập tức một cái nhảy vọt ra phía sau, tránh chỗ cũ phải gần một mét... Nhưng cũng không quên nói với Tiểu Mạt:
"Cô muốn nuôi cái gì cũng được, nhưng tuyệt đối không thể nuôi chó."
"Anh sợ chó?"
Tô Tiểu Mạt nhướng mày nhìn về phía Chử Hằng khẳng định.
"Đúng vậy."
Trữ Hằng bị Tô Tiểu Mạt nói đúng tim đen không kìm được mà toàn thân run rẩy. Chỉ nghĩ đến mấy con chó kia thôi là toàn thân hắn bủn rủn, ngẩng đầu lên nhìn Tô Tiểu Mạt, nghĩ đến cẩu, hắn liền nhịn không được mà phát run
"Tôi cảnh cáo cô, nếu còn dám ở trước mặt tôi nhắc tới mấy cái việc nuôi chó, thì đừng trách tôi không khách khí!"
Tô Tiểu Mạt nhìn bộ dạng hoảng sợ của Trữ Hằng, không nghĩ đến việc một kẻ ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-nam-vung-con-phuc-hac/536349/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.