“Hai người quét dọn xong rồi sao?” nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới liền, Trữ Hằng vừa lúc lên lầu ba, đi về phía Tô Tiểu Mạt, thấy cô cười vui vẻ như thế thì cũng cười hỏi.
Trữ Huyễn quay đầu nhìn Trữ Hằng chằm chằm như muốn ăn sống nuốt tươi hắn.
Trữ Hằng đưa ánh mắt nghi ngờ về phía Trữ Huyễn, “Anh ba, sao anh lại nhìn tôi như vậy?”
“Có đôi khi nói nhiều quá sẽ rất hại thân.” Trữ Huyễn lạnh lùng nói, sau đó nắm tay Tô Tiểu Mạt lướt qua Trữ Hằng.
Trữ Hằng khó hiểu gãi đầu, nhìn theo bóng lưng của Trữ Huyễn, “Tôi thì làm sao chứ?”
Nói xong cũng theo chân bọn họ xuống lầu.
Tô Tiểu Mạt nhìn sườn mặt của Trữ Huyễn, ngũ quan tuấn mĩ, nụ cười mê người, đôi mắt hoa đào phóng điện mê chết người, thoạt nhìn hắn yêu nghiệt vô cùng, ngón tay có lực siết chặt tay cô, khiến cô có thể cảm nhận được sự ôn nhu của hắn.
Tô Tiểu Mạt nghĩ, nếu, cô không gặp hắn ở cổ bảo này, nếu cô gặp hắn ở một con phố nào đó, có lẽ bọn họ cũng không giống như hôm nay.
Cô không biết vì sao Trữ Huyễn lại thích cô, nhưng cô hiểu được hai người không có khả năng đến với nhau, cúi đầu nhìn hai bàn tay đang đan vào nhau, cô không biết phải nói cái gì nữa.
Không biết qua bao lâu ba người đi xuống lầu, Trữ Huyễn ấn Tô Tiểu Mạt xuống sô pha, bật ti vi, “Em ngoan ngoãn ngồi đây xem ti vi, anh làm xong cơm sẽ gọi em.”
“Anh xác định không cần tôi hỗ trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-nam-vung-con-phuc-hac/536341/chuong-59-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.