“Tốt, tốt lắm” Trữ Hạo nhịn không được mà cười to ra tiếng, vô cùng lạnh lùng mà xoay người, ngồi thẳng lên ghế sô pha không thèm nhắc lại nữa.
Trữ Dã cũng liếc nhìn Trữ Huyễn một cái, cũng không thèm nói tiếng nào nâng tay lên vỗ vai Trữ Huyễn một cái, sau đó lướt qua hắn tới ngồi đối diện Trữ Hạo.
Đêm thật tĩnh lặng, bây giờ đã là bốn giờ sáng, sắc trời cũng trở nên xám trắng, bên ngoài mấy bạn áo đen vẫn ngoan ngoãn ngồi đợi đại ca, không có một tia mệt mỏi, vừa nhìn đã biết bọn họ được huấn luyện bài bản.
Trữ Huyễn trở về phòng của mình ở lầu hai, cơ thể hắn hiện tại cực kì thả lỏng, những đau khổ dằn xé bao nhiêu năm nay dường như đã biến mất, sự xuất hiện của Tô Tiểu Mạt khiến hắn tìm được niềm hy vọng cho cuộc sống, tìm được mục tiêu sống của mình, khiến hắn dũng cảm yêu, bây giờ hắn chỉ muốn yêu thương một người thật nhiều.
Trữ Hằng đỡ Trữ Tích về phòng, trải qua một đêm ồn ào như thế này khiến thể lực của Trữ Tích có chút chịu không nổi, cơ thể hắn trời sinh yếu nhược, tối nay đã muốn chạm tới cực hạn của hắn, khi nãy còn tranh chấp kịch liệt như thế với Trữ Huyễn khiến hắn càng thêm mệt mỏi, vừa đặt lưng xuống giường hắn đã cuộn người lại, cơ thể nhịn không được mà run rẩy.
Trữ Hằng biết Trữ Huyễn đã phanh phui bí mật mà Trữ Tích đã cất giấu sâu trong tim, bây giờ hắn giống như một cô hồn dã quỷ phiêu đản khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-nam-vung-con-phuc-hac/536325/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.