Đáng chết, lẽ nào lại là trúng độc? Chẳng lẽ… suy luận một chút, Duẫn Hạo liền đoán ra một trong những li rượu vừa rồi chắc chắn đã bị kẻ khác động thủ.
“Duẫn Hạo, huynh làm sao vậy?” Tại Trung kích động, vội vàng ngồi xổm xuống kiểm tra.
“Tại, ta không sao…. Mau, chúng ta nhanh rời khỏi nơi này….” Hắn cố nén đau đớn, nói.
“Từ từ, Duẫn Hạo, huynh đem thuốc này nuốt vào đã.” Tại Trung từ trong ngực đem ra một bình nhỏ, lấy một vài viên thuốc màu trắng giúp Duẫn Hạo nuốt xuống.
Duẫn Hạo ngoan ngoãn uống thuốc, sau đó nhanh chóng để Tại Trung dìu hắn rời đi.
Tại Trung lúc này mới bớt chút lo lắng.
Thuốc này là ‘Huyền thiên ngọc lộ hoàn’, có thể giải bách độc, do hai vị sư phụ của cậu luyện thành phát cho hai huynh đệ bọn họ dùng phòng khi cần thiết.
Tại Trung nâng Duẫn Hạo dậy, cũng nhanh chóng tìm được Xương Mân, sau đó không thông báo cho bất cứ ai mà lẳng lặng rời đi, nhanh chóng đi tới nơi Lưu quản gia đứng đợi.
Xe ngựa an toàn rời khỏi cung, lúc này trên mã xa.
“Phụ thân, người làm sao vậy?” Xương Mân lo lắng hỏi.
“Xương Mân ngoan, phụ thân không sao.” Duẫn Hạo sờ đầu Xương Mân, nói.
“Duẫn Hạo, huynh thực sự không có việc gì?” Tại Trung trong mắt tràn ngập lo lắng, hỏi.
“Thật sự, tuy không có khí lực, bất quá không có việc gì, dược của cậu thật hiệu nghiệm!” Duẫn Hạo cười nhẹ.
“Ân …” Tại Trung không nói gì, cúi đầu.
Duẫn Hạo nhìn cậu như vậy, cảm thấy có chút đau lòng, vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-la-nam-nhan/536189/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.