Ngày Thiên Trang ra nước ngoài, cô ta không báo với một ai, lặng lẽ rời xa quê hương để bắt đầu cuộc sống mới. Điều Thiên Trang tâm đắc nhất khi rời khỏi đây chính là đưa được Minh vào tù. Cô ta hận những gã vũ phu, chỉ biết đánh phụ nữ. Loại đàn ông đó nên sớm nhận lấy hậu quả.
Nhật Hạ đến ngày sinh, hai bên gia đình đều đến bệnh viện chăm nom chờ đợi. Việt Hoàng càng sốt ruột hơn cả vợ, anh vào phòng sinh cùng cô. Nhật Hạ chọn sinh thường, cô bắt đầu cảm giác đau đến buốt người, mồ hôi chảy ròng ròng. Việt Hoàng đứng bên cạnh lau mồ hôi cho vợ, càng lau càng cuống.
"Cố lên vợ, con sắp ra rồi!"
Nhật Hạ không còn biết xung quanh là gì, cô chỉ nghe văng vẳng tiếng của Việt Hoàng. Cô chưa từng trải qua cơn đau nào quặn thắt từng cơn như vậy. Nước mắt cứ thế chực trào, Nhật Hạ nắm tay chồng la lớn. Việt Hoàng sốt sắng, nếu biết cô đau thế này thì anh đã khuyên cô sinh mổ. Nhật Hạ sắp kiệt sức ngất lịm, bác sĩ động viên cô.
"Ráng lên, thêm chút nữa thôi."
Nhật Hạ rướn người, cô dùng hết sức rặn lần nữa, khi tiếng khóc xé trời vang lên, khuôn mặt ai cũng thở phào hạnh phúc. Nhật Hạ khóc như đứa trẻ, Việt Hoàng đôi mắt đỏ hoe lau nước mắt cho cô. Còn khóc là tốt rồi, ít ra cô cũng còn sức. Anh hôn lên trán cô, miệng không ngừng nói.
"Cảm ơn em!"
Những người bên ngoài lo lắng không yên, mẹ Nhật Hạ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/3250717/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.