Bà Hoa đá xéo Thiên Trang, nhà có hai đứa con, con gái lớn đã có cuộc sống riêng, tài sản nhà cửa sau này đều để hết lại cho con trai. Nếu cô gái này về làm dâu thì ít năm thôi sẽ bay sạch không còn một xu. Thiên Trang nghe xong liền phản bác.
"Thưa bác gái, con không ép con trai bác phải cưới con, đây là do anh ấy tự nguyện. Nếu bác đã không đồng ý thì xin nói thẳng, con sẵn sàng rửa tai lắng nghe."
Thiên Trang trở về đúng bản chất, gần đây cô ta không tự kiểm soát được mình, hễ nóng giận là muốn trút ra hết. Minh kéo tay cô ta.
"Em nói gì vậy, mẹ chỉ đang nghĩ cho chúng ta thôi mà."
"Anh không thấy hay đang giả ngu thế? Mẹ anh không thích tôi, xem cách bà ta nói kìa, anh đi tìm người môn đăng hộ đối mà cưới, tôi đây không cần."
"Kìa Trang, em sao thế?"
Thiên Trang không kể vai vế, cô ta lườm nguýt bỏ về. Minh vội vàng đuổi theo, nịnh nọt cô ta khiến bà Hoa tức tối. Thiên Trang làm cao chứ chẳng bỏ qua mối tốt này. Cô ta giả vờ khóc lóc.
"Mẹ anh chê em nghèo, chê em từng ly hôn chứ gì."
"Không phải đâu, anh kiên quyết thì bố mẹ sẽ nghe theo thôi. Em nín đi."
"Em đau lòng lắm, thà mẹ anh cứ xỉ vả em đi thì tốt hơn, đằng này ám chỉ những lời đó."
Minh ôm cô ta khẳng định.
"Anh sẽ cưới em, không ai có thể ngăn cản."
"Mảnh đất em có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/3250713/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.